Hóa ra, qua nhiều mối quan hệ kéo dài, các vị khách từ trấn đến đều quen biết nhau. Hứa Minh quen Quý lão đại phu qua những chuyến du ngoạn, quen Lương viên ngoại vì thuê thuyền, quen Chu lão là vì đi mua đá lạnh. Những mối liên kết này lại càng bền chặt hơn nhờ Miêu Hòa và Dương Đại Lang – những người trồng rau nổi tiếng gần đây. Nói về duyên số, quả thật rất thú vị. 
Điều này khiến Miêu Bình và những người khác đến đây cũng không khỏi cảm thấy vừa gò bó vừa thán phục trước cách ứng xử tự nhiên, khéo léo của Dương Đại Lang và Miêu Hòa. Người trong thôn chủ yếu là làm ruộng, ít có cơ hội tiếp xúc với tầng lớp khác ngoài tiểu thương. Vì vậy, ban đầu khi trò chuyện, họ thường cảm thấy không thoải mái. 
Nhưng mà, món đậu phộng rang muối mà Miêu Hòa đặt trên bàn để mời khách đã nhanh chóng xóa nhòa khoảng cách. 
Chẳng hạn, nhìn vị tiểu công tử ăn mặc lộng lẫy này, từng hạt từng hạt đậu phộng được cậu ta cho vào miệng, cứ như thể chưa từng được ăn món gì ngon thế này. Thế mới thấy, gia đình giàu có cũng chỉ như vậy mà thôi. 
Cơ mà, sao đậu phộng này lại to thế, lại còn ngon nữa! Thật sự không dừng lại được! 
Bàn tay Lý Minh lại càng không khách sáo. Hôm nay cậu mập cứ khăng khăng nhất định phải đến, và đã đến thật. Thậm chí cậu ấy còn rất rành đường, chạy ngay đến bếp hỏi thím hai Dương xin một bát cơm trắng đầy ụ để ăn kèm với đậu phộng, vừa ăn vừa vui mừng không xiết. 
Kim chưởng quầy cũng tỏ vẻ ngượng ngùng, lân la hỏi: “Hòa ca nhi này, đậu phộng ngon thế này mà mang đến trà lâu bán thì chắc chắn sẽ đắt như tôm tươi. À, trà lâu làm ăn tốt, cuối năm chia lợi nhuận cũng sẽ chia cho các ngươi nhiều hơn mà.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play