Nghe vậy, sắc mặt chú Mã rõ ràng đã thay đổi. 
Trong thôn, xe lừa của ông ấy đúng giờ thì chạy, vị trí cũng là những địa điểm cố định. Nếu không có nhà Dương Đại Lang, vẫn sẽ có các khách khác bù vào mà. Trước đây vợ của chú Mã từng bán đậu nành cho nhà xưởng một lần, giá cả xem như cũng ổn, gần đây bà ấy còn cải tạo vườn rau để trồng đậu nành, nói rằng có thể thêm được một khoản thu nhập. Nhưng nếu sau này nhà xưởng không mua đậu nành nữa, chú Mã biết nói sao với bà ấy đây. 
Tuy vậy, về tình cảm, chú Mã đã từng ăn điểm tâm mà Hòa ca nhi mang đến rất nhiều lần, lần nào cũng ngon. Dương Đại Lang thì ít khi ngồi xe lừa một mình, nhưng mỗi khi đi, hắn cũng từng giúp chú Mã vác vài thứ đồ cồng kềnh lên. Giờ họ xây nhà mới, lại nhớ mời ông ấy đến dự tiệc. Trong lòng chú Mã rất vui, thấy rằng mình đã thân thiết với nhà họ thêm một chút. Nhiều mối quan hệ thường được xây dựng bằng những điều nhỏ nhặt như thế. 
Nhưng giờ đây, vì chuyện của nhà xưởng… Chú Mã suy nghĩ một hồi, thấy rằng việc này thật sự quá áp đặt. Đúng là nhà xưởng sẵn sàng thu mua đậu nành thì rất tốt, nhưng chỉ vì chuyện này mà bắt mọi người phải theo ý họ thì sao mà được?
Nhìn cảnh tượng náo nhiệt rộn ràng xung quanh, chú Mã đột nhiên cảm thấy ngồi đây thật không thoải mái. Họ được gọi đến để góp vui, ăn một bữa miễn phí, nhưng thật sự là đang tôn vinh ai, hạ thấp ai?
“Ngươi nói đúng. Chú Mã ta mà ăn bữa này, để thím Mã biết thì chắc chắn không có cái kết tốt đẹp. Nghĩ lại, ta thấy nên về thôi!” Chú Mã trầm tư suy nghĩ một hồi, cuối cùng đưa ra quyết định. 
Người trò chuyện cùng chú Mã ngẩn người: “Hả? Vậy là về luôn sao? Không ăn nữa à?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play