Sắc mặt Công chúa Y Lâm lập tức méo mó trong thoáng chốc.
Còn có, công chúa Y Lâm thầm nghĩ rằng câu "lễ mọn" mà nàng ta nói kia cũng chỉ là lời khách sáo thôi, vậy mà Đường Trừng này lại tưởng thật, còn chê bai hậu lễ của nàng ta nghèo nàn. Nghĩ đến việc cứu được công chúa hoàng gia là nàng ta thì đã phải cảm thấy vinh hạnh lắm rồi, giờ còn ngồi đây chê lễ vật nàng ta mang đến ít ỏi, công chúa Y lâm nắm chặt nắm đấm, trong lòng bốc lên lửa giận ngùn ngụt.
Cái đồ được lợi lại còn làm bộ làm tịch!
Trước khi đến đây, nàng ta còn dự tính xem có thể lôi kéo được Đường Trừng không, nhưng giờ thì thôi vậy. Công chúa Y Lâm lười nán lại đây thêm giây phút nào nên vội vàng cáo từ rời đi. Trong lòng nàng ta chỉ mong đừng bao giờ phải đối mặt với Đường Trừng nữa, kẻo sớm muộn cũng bị nàng làm cho tức chết.
Đường Trừng trông theo bóng lưng công chúa, nét mặt thoáng chút tiếc nuối:
“Đi thật vội! Uổng công ta ăn mặc lộng lẫy như vậy, ta còn tưởng rằng nàng ta định đấu với ta vài hiệp nữa chứ.”
Kết quả…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT