Đường Trừng mở to mắt, ngẩng đầu lên nhìn Ôn Hoài An, trong ánh mắt là niềm vui mừng không che giấu được.
“Thật sao?”
“Thật.” Ôn Hoài An gật đầu, nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên và không thể tin của Đường Trừng thì trong lòng không khỏi cảm thấy có một tia áy náy: “Nhưng phải đợi vài năm nữa.”
Đường Trừng vội vàng khoát tay: “Chỉ là vài năm thôi, ta có thể đợi được.”
Mới nghĩ đến chuyện vài năm sau có thể cùng Ôn Hoài An đi du ngoạn khắp nơi là Đường Trừng đã cảm thấy phấn khích vô cùng.
“Vậy mấy năm này chúng ta đừng sinh nữa, có được không?” Ôn Hoài An nhân cơ hội nói.
Đường Trừng xoắn xuýt một hồi rồi vẫn đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT