“Đây chỉ là chút lễ mọn, mong Đường Tứ tiểu thư không chê bai.”
Đường Trừng thầm khen Công chúa Y Lâm quả nhiên là cao tay, vẻ ngoài biểu hiện như vô cùng cảm kích nhưng trong lòng chắc chắn đã tức giận đến mức khó chịu lắm rồi.
“Không chê, không chê, công chúa thật có lòng, biết ta thích những thứ thực tế như thế này. Trân Châu, các ngươi mau mang tất cả lễ mọn của công chúa vào kho đi, nhớ ghi chép cẩn thận.”
Đường Trừng nhìn mấy chiếc rương rồi nở nụ cười rạng rỡ, không chút khách sáo nhận lấy lễ vật, liền một chút ý tứ từ chối nhã nhặn cũng không có.
Bốn người Trân Châu nhanh chóng mang toàn bộ lễ vật rời đi, dáng vẻ gọn gàng thuần thục như thể đã làm việc này không biết bao nhiêu lần.
Công chúa Y Lâm thoáng run rẩy khóe miệng.
Nếu không phải khi đó xung quanh có quá nhiều người chứng kiến, lại toàn là các phu nhân và thiếu gia quyền quý nhìn thấy cảnh tượng nhục nhã nhất đời nàng ta kia thì Công chúa Y Lâm đã muốn giết hết tất cả mọi người để diệt khẩu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play