Đường Trừng rúc vào lòng Ôn Hoài An, hừ một tiếng đầy bực tức.
Ôn Hoài An đặt tay lên bụng nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, ánh mắt sâu thẳm: “Ta ủng hộ nàng. Phủ Thừa Ân Công từng có danh xưng là ‘Trần Bán Triều’, không biết đã cướp bóc được bao nhiêu tài sản rồi. Mười vạn lượng vàng đối với bọn họ cũng chẳng phải là chuyện khó khăn gì.”
* Trần Bán Triều: Nửa triều họ Trần
Đường Trừng tròn mắt, kinh ngạc: “‘Trần Bán Triều’... Chẳng ngờ phủ Thừa Ân Công lại từng hiển hách như vậy.”
“Xem ra đòi mười vạn lượng vàng là quá ít rồi.” Nàng lẩm bẩm, vẻ mặt ảo não không thôi.
Ôn Hoài An cười khẽ một tiếng: “Không ít đâu. Phủ Thừa Ân Công một đời lại chẳng bằng một đời, lại sinh ra bao kẻ phá gia chi tử. Để duy trì cái mặt mũi to tát ấy mà mỗi năm đã tiêu xài không biết bao nhiêu bạc. Dù tài sản có nhiều hơn nữa thì cũng sẽ có ngày sẽ cạn kiệt.”
Đường Trừng trong lòng càng thêm kiên định, quyết không nhượng bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT