Cách hành xử lần này của Đường Trừng tuy là tình cờ nhưng lại trúng ngay trọng tâm. Vận may này quả thật là không ai sánh bằng.
Ôn Hoài An nấp trong góc, lặng lẽ nhìn Đường Trừng hùng hổ lý lẽ chặt chẽ, thẳng thừng đòi Thái hậu đền bù. Khóe môi hắn cong nhẹ, ánh mắt ẩn chứa ý cười.
“Không phải chỉ là mười vạn lượng vàng thôi sao? Chẳng lẽ danh tiếng của Thái hậu không đáng giá ngần ấy?” Đường Trừng liếc nhìn ma ma mặt mày tái xanh, mắt tóe lửa rồi lạnh nhạt buông lời.
Ma ma kia suýt nữa thì tức đến phun máu. Bà ta không hiểu nổi, chẳng lẽ Ôn thiếu phu nhân có hiểu lầm gì về vàng hay sao?
Đây không phải là bạc trắng, mà là vàng ròng! Mười vạn lượng vàng, vậy mà Ôn thiếu phu nhân mở miệng nhẹ như không, chẳng sợ nuốt không trôi à?
“Hay là bà cứ về thỉnh ý Thái hậu đi. Ta không vội đâu.” Đường Trừng nghĩ ngợi, vì mười vạn lượng vàng, nàng quyết định tỏ ra rộng lượng thêm chút.
Ma ma kia không nói thêm lời nào, mặt đen như đáy nồi rồi hầm hầm rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT