Đàm Bảo Lộ vừa nhắm mắt đã ngủ say, còn Sầm Già Nam lại mở mắt trong màn đêm yên tĩnh.
Người đời thường nói đôi mắt tím của hắn là do bẩm sinh mang tà khí, thậm chí còn truyền tai nhau rằng con mắt ấy có thể nhìn rõ mọi vật trong đêm tối như ban ngày. Kỳ thực, mắt trái của hắn chẳng khác người thường, có thể nhìn xa trong đêm chẳng qua là do nhiều năm luyện võ, phơi gió, rèn luyện mà thành.
Ngoài trời, tiếng mưa dường như đã dừng lại, trong phòng bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường, tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng hô hấp đều đặn, dịu nhẹ của Đàm Bảo Lộ.
Hắn lặng lẽ ngồi dậy, lặng lẽ nhìn nàng. Nàng quay người nằm nghiêng, một cánh tay kê dưới má, cổ tay trắng như tuyết, gương mặt đỏ hây hây vì giấc ngủ, đôi môi khẽ hé, trông mềm mại ngọt ngào như đang mơ một giấc mộng thơm hương.
Sầm Già Nam đã từ lâu không còn mơ thấy giấc mộng đẹp nào nữa, nhưng khoảnh khắc này, hắn cảm thấy chính mình như đang sống trong mộng. Hắn tham lam hít lấy hương thơm dịu nhẹ tỏa ra từ tóc nàng, mùi hương ấy như xuyên thẳng vào lồng ngực, khiến tim hắn đập loạn.
Tấm màn lụa rũ xuống như một cái lưới dày, giữ lại trọn vẹn mùi hương dễ chịu ấy.
Sầm Già Nam luyện võ nhiều năm, hơi thở nóng nảy, giờ phút này lại như phát tán hỗn loạn, giống như sắp tẩu hỏa nhập ma.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT