Mấy ngày trước khi lập hạ, trong phòng đã dọn hết các lò than và lò sưởi, Đàm Bảo Lộ tìm khắp một vòng nhưng chẳng thấy gì, chỉ đành lấy một ngọn nến ra. Dùng ngọn nến để sưởi quần áo ướt, dù chỉ một chút vẫn còn hơn không.
Nàng thắp một loạt nến trên bàn, rồi lấy ra chiếc áo khoác trong tủ quần áo. Chiếc áo này là quà sinh nhật Đàm Du, giờ chỉ có thể để Sầm Già Nam mặc.
Đàm Bảo Lộ cầm chiếc áo, vừa quay người lại thì thấy Sầm Già Nam ngồi trên giường, đã cởi chiếc áo ướt sũng, lộ ra thân hình trần trụi với cơ ngực và bụng săn chắc. Vết sẹo trên cơ thể hắn cũng rất rõ ràng, một vết dài kéo từ ngực trái sang phải, cùng với những vết thương nhỏ khác, tất cả tạo nên một thân hình đầy sức mạnh và vẻ cứng cỏi.
Đàm Bảo Lộ nhìn một lát, rồi cảm thấy lòng ngực khô nóng, như thể vẫn còn cảm giác hôn lúc nãy. Nàng không biết nhìn đâu, mắt cứ quay vòng, mặt đỏ bừng, cúi đầu xuống, tay run rẩy nắm lấy chiếc áo, ấp úng nói: "Này, áo... mặc vào đi."
Sầm Già Nam nhận lấy chiếc áo, lắc nhẹ, nhìn qua rồi lại nhíu mày, "Áo cho nam nhân à?"
"Vâng," Đàm Bảo Lộ cúi đầu, "Áo này vốn là quà sinh nhật cho huynh trưởng cuat ta, nhưng cả huynh ấy và điện hạ đều là nam nhân, chắc cũng mặc vừa."
"Quà cho huynh trưởng nàng?" Sầm Già Nam nhíu mày, giọng nghe có vẻ không vui. Đàm Bảo Lộ tưởng hắn đang phàn nàn về chiếc áo, vội vàng giải thích: "Áo này mới tinh, huynh trưởng của ta chưa mặc bao giờ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play