Đàm Bảo Lộ bĩu môi, lẩm bẩm trong mũi, vẻ mặt đầy ấm ức: “Mới không có đâu.”
Sắc mặt Sầm Già Nam trầm xuống, ánh mắt như đè nặng hơi thở, “Vậy nàng đang đợi ai?”
Đàm Bảo Lộ ngập ngừng, lúng túng đáp: “Ta... ta không đợi ai cả, chỉ đang ngắm trăng thôi mà. Điện hạ mau nhìn xem! Oa, đêm nay trăng thật tròn!”
Ánh mắt Sầm Già Nam đuổi theo ngón tay nàng đang giơ lên. Đầu ngón tay trắng mảnh dưới ánh trăng như phủ một lớp phấn bạc, càng lộ vẻ thanh khiết, mong manh. Sầm Già Nam đưa tay, nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay đó, nói nhỏ: “Đừng tùy tiện chỉ trăng, chỉ trăng thì bị cắt tai đấy.”
“Cắt tai? Là ý gì vậy?” Đàm Bảo Lộ khó hiểu hỏi.
Sầm Già Nam giơ tay, ngón tay nhẹ búng lên vành tai mềm mại của nàng, dọa đùa: “Nơi này sẽ bị cắt một lỗ, tai rơi xuống đất.”
“A!” Đàm Bảo Lộ giật mình, vội vàng ôm lấy tai mình, kêu lên, “Tại sao chứ? Nhất định là ngài bịa ra!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play