Phương Nguyệt Hoa buông tay chân ra, nàng ngã ngồi dưới gốc cây đào, không thể tin nổi mà đưa tay sờ lên mặt mình. “Mặt ta… mặt ta…” Phương Nguyệt Hoa sờ thấy vết máu ướt đẫm. Đó là thứ mà nàng đã lấy làm tự hào, thứ đã bị vỡ vụn, vẫn là do cái người mà nàng yêu thương và ngưỡng mộ, là người mà nàng cuồng nhiệt yêu quý.
Toàn thân nàng run rẩy, không thể tin nổi. Trong khoảnh khắc, nàng bừng tỉnh, nhớ lại những ngày tháng khi lần đầu gặp Hách Đông Diên.
 Ngày ấy, nàng khiêu vũ trên đài sen giữa hoa uyển lâu.
Nàng vận một chiếc váy lụa dệt kim màu quan lục, áo khoác lụa mỏng hồng nhạt, ngang hông thắt một dải cẩm đái vàng chanh điểm hoa, trên tóc cài một cây trâm bàn long hai sắc. Tà váy theo bước múa nhẹ nhàng lay động, phiêu dật như mây khói. Kim thoa rủ xuống theo nhịp xoay của nàng, leng keng như chuông ngọc, cảnh sắc lúc ấy đẹp tựa tranh vẽ.
Vận mệnh nàng đổi thay, chỉ bởi cây trâm hoa đào cài trên tóc mai.
Sau vũ khúc, nàng cúi người hành lễ. Đúng lúc ấy, cây trâm trên đầu rơi xuống, lăn một vòng rồi rớt khỏi đài. Cũng vào ngày hôm đó, Hách Đông Diên giả dạng công tử nhà giàu vi hành ngoài cung, tình cờ đi ngang qua nơi này, cây trâm rơi xuống đúng bên chân hắn.
Hách Đông Diên nhặt lấy trâm, ngẩng đầu mỉm cười hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play