Trước đó Mạnh Tư Kỳ đã ghi chép lại toàn bộ triệu chứng của Diêu Nhân Tuấn rất chi tiết. Lần này cô mô tả lại cẩn thận các chi tiết từ cuốn sổ, bao gồm cả lần Diêu Nhân Tuấn bất ngờ có phản ứng bất thường. Dĩ nhiên vì đây vẫn là vụ án đang điều tra, cô tránh nhắc đến tên của Diêu Nhân Tuấn và viện dưỡng lão.
Nghe xong, Lư Quảng Sinh trầm ngâm một lúc rồi trả lời: “Dựa trên mô tả của cô, quả thật bệnh nhân có các triệu chứng của Alzheimer.”
Mạnh Tư Kỳ cảm thấy như mình đã bỏ sót điều gì đó. Lư Quảng Sinh là một chuyên gia về thần kinh, chắc chắn ông ấy sẽ không đưa ra câu trả lời thiếu chính xác. Cô bèn hỏi: “Những phản ứng bất thường đó cũng là bình thường sao?”
“Alzheimer là một căn bệnh thoái hóa hệ thần kinh trung ương, các triệu chứng lâm sàng thường bao gồm rối loạn trí nhớ, mất ngôn ngữ, mất khả năng sử dụng đồ vật và nhận thức. Tôi cần làm rõ rằng Alzheimer hiện vẫn chưa có phương pháp điều trị triệt để trong y học. Có nhiều phản ứng bất thường có thể tồn tại mà chưa được ghi nhận đầy đủ, vì vậy trường hợp mà cô mô tả hoàn toàn có thể xảy ra.”
Mạnh Tư Kỳ cảm thấy có chút thất vọng. Ban đầu cô mong rằng sau khi nghe cô mô tả, Lư Quảng Sinh sẽ đưa ra kết luận chắc chắn rằng Diêu Nhân Tuấn đang giả vờ, nhưng rõ ràng không phải như vậy.
Cô và Triệu Lôi Đình nhìn nhau, cả hai đều có thể thấy sự thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt đối phương.
Nếu Diêu Nhân Tuấn thực sự mắc Alzheimer thì mọi cuộc điều tra gần đây đều trở nên vô ích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play