Mạnh Tư Kỳ chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày cô ngồi cùng Lộ Hạc bên một quán ăn vỉa hè ồn ào đông đúc, nơi mang đầy hơi thở cuộc sống đời thường, biểu tượng cho hạnh phúc giản dị của tầng lớp lao động để cùng nâng ly với anh.
Cô luôn nhớ về hình ảnh của Lộ Hạc trong ký ức suốt ba mươi năm qua. Nhưng vào khoảnh khắc này, dáng vẻ của anh lại hiện lên quá rõ ràng và chân thực. Đôi mắt cô không biết có phải vì làn gió lạnh làm ẩm ướt hay không nhưng khiến cô cảm thấy như mình đang sống trong một thế giới không thật.
Cô không biết nhiều năm sau, khi nhớ lại khoảnh khắc này, liệu Lộ Hạc có còn như hiện tại hay không.
Sáng hôm sau, Mạnh Tư Kỳ tự nhiên tỉnh dậy, khi nhìn đồng hồ thì đã bảy giờ rưỡi, cô đoán rằng Triệu Lôi Đình không định gọi cô dậy.
Cô vội vàng dậy rửa mặt, đến bảy giờ năm mươi thì đến gõ cửa phòng của Triệu Lôi Đình. Triệu Lôi Đình mở cửa với đôi mắt ngái ngủ, vừa ngáp dài.
Mạnh Tư Kỳ hỏi: “Anh ngủ không ngon à?”
“Sao mà ngủ ngon được, cái tên Thái Song Tỉ đó. Tối qua anh ta nói chuyện về bóng đá đinh tai nhức óc cả đêm rồi lại ngáy như sấm sét.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT