Câu nói này lập tức khiến mọi người liên tưởng đến nhiều khả năng. Theo Mạnh Tư Kỳ, những vũ trường mang tính chất như vậy có vẻ phù hợp với tất cả các đặc điểm đã nêu.
Phùng Thiếu Dân tiếp lời: “Đội trưởng Hàn, cậu còn nhớ lần trước chúng ta mượn vụ quét nạn mại dâm để điều tra không? Chúng ta đã thẩm vấn một cô gái làm việc ở vũ trường, cô ấy giấu gia đình, nói dối rằng mình đang làm việc ở một công ty chính thức. Lý do cô ấy làm việc ở vũ trường là vì lương rất cao, không cần trình độ hay kỹ năng gì, điều quan trọng nhất là mẹ cô ấy mắc bệnh nặng.”
“Phải rồi, lão Phùng nói đúng.” Hàn Trường Lâm gật đầu: “Rất có thể công việc mà họ tìm được ở thành phố chính là tại những vũ trường như vậy. Nơi đó phức tạp, nếu năm cô gái gặp chuyện gì, có thể thế giới bên ngoài hoàn toàn không biết. Tuy nhiên có một điều tôi chưa hiểu rõ. Nếu họ biết đó là những nơi cung cấp dịch vụ mại dâm thì cho dù năm cô gái đó có ngây thơ đến đâu, họ cũng đều có bố mẹ, có gia đình, tại sao họ lại tự đẩy mình vào lò lửa? Nếu chỉ một cô gái lạc đường thì có thể hiểu, nhưng đây là năm người?”
Câu hỏi của Hàn Trường Lâm như một tiếng sét khiến mọi người lại rơi vào sự trầm tư sâu sắc.
Kim đồng hồ tiếp tục chạy, thời gian trôi qua, lúc này đã là chín giờ tối, bóng đêm đã buông xuống dày đặc. Cả sở cảnh sát vẫn còn nhiều văn phòng sáng đèn làm việc. Nhìn từ xa, tòa nhà sở cảnh sát như một ngọn hải đăng sáng rực giữa những cơn sóng dữ của thành phố Kim Dương.
Vài phút sau, Phùng Thiếu Dân đưa ra một giả thuyết mới: “Vậy thì có một khả năng khác, họ đã bị lừa. Kẻ đưa họ đến vũ trường đã thêu dệt một hình ảnh đẹp đẽ về nơi đó. Nếu hắn nói rằng nơi đó có thể kiếm được rất nhiều tiền, là một công việc cao quý, chỉ thỉnh thoảng tiếp khách lớn uống rượu, trò chuyện, không cần phải cung cấp bất kỳ dịch vụ tình dục nào và còn có thể nhận được nhiều tiền boa. Do thân phận của những khách hàng này rất đặc biệt nên họ không thể tiết lộ danh tính, vì thế kẻ tình nghi khuyên họ lấy cớ đi tìm công việc bình thường để giấu gia đình về tình hình thực sự. Nói cách khác, đó là một hình thức lợi dụng sự lừa gạt và cám dỗ. Chắc chắn đây không phải là một vũ trường nhỏ, mà người đã dẫn họ đi nhất định là người mà họ tin tưởng.”
“Thầy, người đó có thể chính là Mã Kim Liên! Chỉ có bà ta mới khiến năm nữ công nhân buông bỏ sự cảnh giác và nghe theo sự sắp xếp.” Mạnh Tư Kỳ nhanh chóng tiếp nối lập luận của Phùng Thiếu Dân, cô thốt ra mà không cần suy nghĩ. Cô quá “hiểu” Mã Kim Liên, chính bà ta là người được các nữ công nhân tin tưởng nhất. Nếu bà ta tham gia vào vụ việc này thì mọi thứ đều trở nên hợp lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play