Hàn Trường Lâm hỏi: “Tình hình bên lão Phùng thế nào rồi?”
Mạnh Tư Kỳ đã ghi chép rất nhiều thông tin trong ngày, đang định mở sổ ghi chép ra để báo cáo thì Phùng Thiếu Dân nhìn cô một cái rồi nói: “Để thầy nói. Hôm nay chúng tôi đã điều tra một số thông tin. Có lẽ Diêu Nhân Tuấn sẽ không thể khai gì được nữa. Triệu chứng Alzheimer của ông ta có vẻ khá nghiêm trọng, mắt đờ đẫn, không nói được, thỉnh thoảng còn có những cơn xúc động. E rằng ông ta hoàn toàn không nhớ được gì về những chuyện xảy ra tám năm trước…”
Phùng Thiếu Dân tóm tắt ngắn gọn tình trạng của Diêu Nhân Tuấn ngày hôm nay, sau đó nhắc đến chuyện của con trai ông ta, Diêu Khôn Minh.
Nghe xong, Hàn Trường Lâm khẽ thở dài: “Xem ra hai người này hiện giờ không phải là con đường để chúng ta lấy manh mối. Đã đến lúc chúng ta phải thay đổi cách tiếp cận và tìm kiếm một đột phá mới rồi.”
Tuy nhiên sau khi Hàn Trường Lâm nói xong, bầu không khí trở nên im lặng, bởi vì tìm kiếm một đột phá mới không phải là việc dễ dàng. Nếu năm cô gái mất tích năm đó để lại dấu vết, có lẽ vụ việc đã không phải đợi đến bây giờ mới được nhắc lại.
Hàn Trường Lâm mím môi, đưa mắt nhìn mọi người rồi chậm rãi nói: “Dạo này tôi đã suy nghĩ nhiều, đặc biệt là sau khi hôm qua Tư Kỳ có nhắc đến một câu, cô ấy hỏi liệu có mối liên hệ nào giữa việc năm cô gái đi thành phố và nhà máy dệt không…”
Mạnh Tư Kỳ thực sự đã đề cập đến vấn đề này nhưng cô không có ý tưởng tiếp theo. Lúc này tất cả mọi người đều không khỏi liếc nhìn cô một cái rồi tiếp tục nghe Hàn Trường Lâm phân tích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play