Hàn Trường Lâm gật đầu rồi nói: “Lão Phùng nói đúng. Nếu đó là vũ trường, thật sự rất khó để tìm ra câu trả lời, vì cũng không thể hoàn toàn chắc chắn đó là vũ trường. Có thể đó là rạp chiếu phim, quán bar hoặc những địa điểm giải trí khác. Thành phố Kim Dương có rất nhiều nơi như thế, mà những địa điểm này thì họ rất cảnh giác. Đừng nói đến tám năm trước mà ngay cả trong vài năm gần đây cũng khó mà điều tra được.”
Nhưng Hàn Trường Lâm là người luôn muốn thử thách, dù là hy vọng mong manh đến đâu. Anh ấy lập tức nói: “Chúng ta sẽ chia thành hai nhóm. Có lẽ một trong hai nhóm sẽ tìm ra con đường đúng đắn. Lão Phùng, Tiểu Mạnh, hai người tiếp tục điều tra nhà máy dệt. Tôi và Tiểu Xuyên sẽ điều tra các địa điểm giải trí. Tiểu Xuyên, cố gắng tìm những nơi chưa bao giờ đóng cửa trong tám năm qua. Tất nhiên, những nơi đã đóng cửa thì không thể làm gì được nhưng những nơi còn hoạt động, chúng ta có thể đến thử vận may xem.”
“Không vấn đề gì, đội trưởng Hàn.” Đường Tiểu Xuyên đáp lại.
Phùng Thiếu Dân nói: “Đội trưởng Hàn, vậy chúng tôi sẽ chia thành hai nhóm. Nói đi cũng phải nói lại, mọi người còn có ý tưởng nào khác về nhà máy dệt không?”
Vấn đề lại quay trở về nhà máy dệt. Rõ ràng manh mối này rất mờ nhạt, thậm chí còn mờ nhạt hơn so với vũ trường. Trong lúc mọi người còn đang bế tắc, Mạnh Tư Kỳ khẽ giơ tay: “Đội trưởng Hàn, thầy, em có một ý kiến nhỏ.”
“Nói đi.” Hàn Trường Lâm ngay lập tức đáp.
“Tôi nghĩ rằng có khả năng Diêu Nhân Tuấn đang giả vờ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play