“Cháu gái à, cũng là cháu mệnh tốt, không dưng được mười mẫu đất, đây cũng là số mệnh của cháu, không ai đoạt được. Chỉ là phúc phận cũng không nên chiếm một mình như vậy, cháu có thể thương xót ông chú này, địa tô kia có thể thu ít đi một phần nữa không?”
Nàng đã hiểu ý của Trịnh Hữu Điền, đây là ngại lương thực vào tay không đủ nhiều, nên chạy tới trả giá với nàng mà.
Nàng nhìn đối phương với ánh mắt thản nhiên.
Trịnh Hữu Điền bị ánh mắt nàng nhìn tới mất tự nhiên hơi nghiêng đầu qua một bên nói: “Nghe nói phía nhà mẹ đẻ của cháu muốn cắt đứt quan hệ với cháu. Cháu gái à, làm việc đừng nên quá tuyệt tình, nếu thật sự không có một thân thích nào, thì cháu khó mà sống yên trong thôn được.”
Còn uy hiếp nàng nữa kìa.
Trịnh Nguyệt Kiều có chút hiểu ra rồi. Đại khái là ông ta nghe nói, bên phía nhà mẹ đẻ muốn cắt đứt quan hệ với nàng, cảm thấy nàng đã không còn chỗ dựa, cho nên mới tới cửa, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, muốn dùng cái này để uy hiếp nàng giảm địa tô.
Lại nói, địa tô của mười mẫu đất kia quả thực đủ cho nàng ăn rồi, nếu thật sự gặp khó khăn, nàng giảm một chút cũng không sao cả, nàng không quá để ý một phần hay nửa phần lương thực đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play