Bây giờ gã vừa tức vừa vội, cả cánh tay rũ xuống không động đậy được, cảm giác đau đớn khiến toàn thân gã lộ ra vẻ suy yếu, trong lòng gã lại lo lắng, sợ cánh tay sẽ bị phế bỏ, vậy thì sau này gã sẽ là một tên tàn tật!
“So với việc dây dưa với ta ở chỗ này, không bằng người đi tìm đại phu khám đi còn hơn!” Trịnh Nguyệt Kiều nhắc nhở.
Cho đối phương một bài học nhỏ là được rồi, nàng cũng không thật sự muốn phế người ngay và luôn.
Ở cùng một thôn, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, không cần thiết phải tạo cho mình một kẻ địch lớn như thế.
Cho dù không nghĩ cho mình, thì cũng phải suy nghĩ cho người trong nhà, dù sao cha mẹ và đệ đệ của nàng cũng chỉ là người thường mà thôi.
Nghe thấy nàng nói vậy, quả nhiên Ngô Thành Đống xoay người rời đi luôn.
Gã cần phải nhanh chóng đi tìm đại phu, gã cũng sợ chữa trị chậm trễ thì bản thân sẽ thành một phế nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT