Lời này vừa dứt, Trịnh Hữu Điền trực tiếp trợn tròn mắt
Sao việc lại không như ông ta nghĩ thế này, làm sao nó lại có can đảm thu hồi đất ruộng về như thế.
Thu hồi đất về rồi, nếu nó không trồng ra hoa màu thì lấy cái gì mà nộp thuế. Nha môn còn lâu mới nói chuyện tình cảm, thuế là nhất định phải nộp, nó có nghĩ tới không?
Ông ta chỉ cảm thấy đầu ong ong một trận, tmãi sau mới bình tĩnh lại.
“Cháu gái à, chú nói cho cháu biết, ngàn vạn lần đừng hành động theo cảm tính. Cháu thu hồi số đất này về, bản thân không trồng được thì sẽ không có thu hoạch, thế là lỗ to rồi. Lại thêm thuế của nha môn, không thể nộp thiếu dù chỉ một hạt gạo, cháu làm sao lo liệu.”
“Chú Hữu Điền à, chuyện của cháu không nhọc chú phí tâm. Dù sao chú cũng đã nói không muốn trồng trên đất này, vậy thì cháu thu hồi về thôi, còn lại tự cháu sẽ giải quyết được. Mấy năm nay chú cũng đã cực khổ rồi, bây giờ có thể nghỉ ngơi một chút.”
“Không phải, cháu gái à, một mình cháu không chăm sóc được nhiều đất ruộng như vậy đâu. Cháu chỉ là một cô gái nhỏ, không có bao nhiêu sức lực, đây lại là mười mẫu đất, cho dù cháu làm việc mệt tới chết cũng không làm hết được. Loại chuyện đồng áng này phải để lao động cường tráng làm. Đất kia chú có thể trồng trọt giúp cháu, chỉ cần cháu giảm địa tô thêm một phần nữa là được rồi. Cháu chính là mạng thiếu phu nhân, ngồi nhà là có lương thực ăn, thật sự không cần ra đồng làm việc cực khổ làm gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play