Giang Thần Vũ lập tức véo nhẹ má cô, nhìn biểu cảm chột dạ của cô, hắn híp mắt hỏi: “Em đã làm gì sai à? Sao phải tránh anh?”
Hành động này không phải là điều Giang Thần Vũ điềm tĩnh thường làm, và trong tình trạng bối rối, Tống Thanh hoàn toàn không nhận ra hắn đã phá vỡ hình tượng lạnh lùng của mình. Đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của hắn, Tống Thanh không kiềm chế được mà liên tục chớp mắt, trong lòng thì hoang mang nhưng vẫn cố gắng cứng rắn nói: “Em không có tránh anh.”
“Ừ? Nói hay không?” Giang Thần Vũ tăng thêm lực ở tay, khiến môi cô chu lên.
Nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của hắn, Tống Thanh bất chợt hôn lên má hắn. Ngay khi cảm nhận được độ ấm và sự mềm mại từ đôi môi của mình, cô lập tức tỉnh táo lại, vội vàng muốn rút lui, nhưng người kia còn nhanh hơn. Giang Thần Vũ giật mình, đôi mắt mở to, nhanh chóng buông tay đang véo má cô ra, cơ thể bất ngờ ngã ra bãi cỏ vì quá kích động.
Tống Thanh định giúp hắn đứng dậy thì thấy hắn chống khuỷu tay lên cỏ, lùi lại vài bước như thể tránh xa một điều gì đó khủng khiếp.
Tống Thanh: “...”
Mặc dù hơi buồn vì hắn né tránh, nhưng cô lại thấy buồn cười. Việc khiến một người điềm tĩnh như Giang Thần Vũ trở nên hoảng loạn thế này cũng có thể coi là một tài năng của cô. Tình cảm thầm kín bị lộ ra một cách bất ngờ, Tống Thanh không giấu giếm nữa. Khi thấy hắn bình tĩnh lại, cô ngồi xuống trước mặt hắn, khuôn mặt đầy nghiêm túc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play