Sau khi để lộ suy nghĩ của mình, Tống Thanh cũng không còn tránh né Giang Thần Vũ nữa. Cô bưng một tô mì lớn, tự nhiên chen vào ngồi cạnh hắn. Cảm nhận được cơ thể cao gầy bên cạnh hơi cứng đờ, đôi mắt Tống Thanh cong lên vui vẻ, vừa húp mì vừa cười tủm tỉm.
Trước khi bộc lộ tình cảm, cô luôn lo lắng Giang Thần Vũ sẽ phát hiện và phản ứng ra sao, chẳng hạn hắn sẽ xoa đầu cô nhẹ nhàng, bảo cô đừng đùa giỡn, hoặc thẳng thắn từ chối không chút do dự.
Bây giờ thấy nỗi lo của mình không thành sự thật, hắn chẳng hề từ chối, cũng không nói cô đang làm chuyện vô lý, mà chỉ né tránh, bất kể là vì hắn không nỡ hay lý do khác, Tống Thanh đều coi như mình còn cơ hội. Nếu biết trước kết quả như vậy, mấy ngày nay cô đã không phải trốn tránh hắn, uổng phí thời gian.
Tống Thanh ăn một miếng mì, rồi lại ngoảnh đầu nhìn Giang Thần Vũ một cái, sau đó mãn nguyện cúi xuống tiếp tục ăn. Lặp đi lặp lại vài lần, không chỉ Giang Thần Vũ thấy không thoải mái mà ngay cả Vương Hải Đình và Lâm Khả Nhi cũng nhận ra điều khác thường.
Vương Hải Đình cầm bát, không kiêng nể gì mà châm chọc: “Cô uống say rồi hả? Làm mấy cái động tác kỳ quặc vậy.”
Chàng trai độc thân chưa từng yêu đương lại chẳng nghĩ đến điều gì khác.
“Không liên quan đến anh.” Tống Thanh lườm hắn, nhưng cô cũng thu lại ánh mắt nóng bỏng, tập trung ăn mì. Lâm Khả Nhi, người vốn nhạy cảm, phát hiện có điều gì đó. Cô khẽ chạm vào tay Tống Thanh, hỏi nhỏ: “Chị, có phải đã xảy ra chuyện tốt gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play