Vừa rồi cô đã giết hai con zombie cấp ba và mấy con zombie cấp thấp, dựa vào thực lực của bản thân thì không thể giết được nhiều như vậy. Nhờ có Tống Thanh giúp đỡ, cô mới hạ được hai con zombie cấp ba, bây giờ tinh thạch vẫn yên lành trong đầu lũ zombie, rõ ràng là để dành cho cô. Lâm Khả Nhi vui sướng đào tinh thạch từ zombie.
Thấy xung quanh đã dọn sạch lũ zombie, Tống Thanh thu lại mấy viên tinh thạch bay tới trước mặt cô, sau đó quay về xe địa hình, đau lòng nhìn chiếc xe mới đi chưa đầy một ngày đã bị hỏng hóc. Giang Thần Vũ bước xuống xe, đưa tay véo nhẹ má cô, “Đừng tiếc nữa, chẳng phải chúng ta còn một chiếc xe khác sao? Nếu em thích loại xe này, sau này chúng ta lại tìm là được.”
“Ừ.” Tống Thanh gật đầu, lấy từ không gian hệ thống ra một chiếc xe địa hình khác, cùng hắn lên xe nghỉ ngơi. Chẳng bao lâu sau, Vương Hải Đình và Lâm Khả Nhi cũng trở lại xe, Vương Hải Đình tự giác đảm nhận vị trí lái xe. Những ngày tiếp theo trên đường đi tương đối yên ả.
Đối với những người cầu cứu trên đường, nếu có thể, Tống Thanh sẽ cứu, còn khi lũ zombie quá đông và bản thân họ cũng khó bảo toàn thì chỉ đành im lặng lái xe rời đi. Xe rời khỏi thành phố, đến con đường quốc lộ ít người qua lại. Người ít, zombie cũng ít theo, tốc độ di chuyển của họ cũng nhanh hơn nhiều.
“Wow! Chị ơi, nhìn kìa, bên ngoài đẹp quá!”
Lâm Khả Nhi áp sát vào cửa sổ xe, ngắm nhìn cánh đồng cỏ xanh ngắt và mặt hồ lấp lánh ánh sáng bên ngoài, trầm trồ thán phục. Tống Thanh vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe cô nói liền mở mắt ra nhìn theo, mắt cô lập tức mở to.
Quả thật quá đẹp, mặt hồ trong xanh như ngọc lục bảo đắt giá, xung quanh là cánh đồng cỏ mênh mông bát ngát. Cô vỗ tay hào hứng, “Chúng ta sẽ ăn trưa bên hồ này, cảnh đẹp thế này mà chỉ lướt qua thì thật đáng tiếc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT