Editor: Tieen

Chiếc xe do tổ tiết mục cung cấp dừng trước biệt thự.

Vì đây là show hẹn hò nên khách mời cần có không gian riêng, nên không có tài xế.

Bùi Tư Mặc cầm chìa khóa rồi ngồi vào ghế lái.

Ôn Vân Tri cũng ngồi ở ghế phụ.

Bọn họ ở một khu nghỉ mát ven biển, nên chợ hải sản không xa đây.

Xe không thể chạy vào được, nên Bùi Tư Mặc đỗ xe ở gần đó, hai người đi bộ vào.

Mặc dù đây là một danh lam thắng cảnh, nhưng vì là ngày trong tuần trong giờ làm việc, nên không có nhiều khách du lịch.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của Ôn Vân Chi và Bùi Tư Mặc vẫn thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Ôn Vân Tri lấy danh sách ra, liếc nhìn các nguyên liệu cần thiết rồi chậm rãi bước về phía quầy hàng đầu tiên.

Bùi Tư Mặc chưa từng mua nguyên liệu nấu ăn, cũng không biết gì về những thứ này ở chợ, nên chỉ có thể đi theo Ôn Vân Tri.

Ôn Vân Tri dừng lại trước một gian hàng của một ông chủ có vẻ ngoài tốt bụng.

Ông chủ cười hiền lành, vô hình chung kéo gần khoảng cách giữa người với người, ông ta bày nguyên liệu nấu ăn ra, tiếp đón Ôn Vân Tri: “Nhìn này cô bé, tôi bán ở đây mấy chục năm rồi, nguyên liệu đều rất tươi.”

Ôn Vân Tri thấy hải sản quả thực tươi ngon, chỉ vào vài loại nguyên liệu nói: “Cho cháu 18 con tôm hùm Úc nhỏ, 18 con cua hoa đỏ, 4 con cá mú, 30 con hàu và 3 cân ngao này.”

“Được được.”

Khi ông chủ nghe được đơn hàng lớn, ông ta vui vẻ lấy một cái thùng xốp ra, giúp Ôn Vân Tri chọn loại hải sản cô cần.

“Tất cả các loại hải sản này đều rất tươi, mấy đứa con trai tôi ra biển đánh bắt mỗi ngày, chúng tôi đều lớn lên  biển, cháu chọn nhà tôi là đúng đắn.”

Ông chủ vừa chọn hải sản vừa trò chuyện với Ôn Vân Tri.

Ôn Vân Tri câu được câu không tiếp lời nói của ông chủ, nhưng  nhận ra ông chủ cố tình lấy thêm vài con tôm hùm Úc nhỏ và ghẹ bông đỏ.

Cô không nói gì, nhìn ông chủ ngày càng quá đáng, lấy thêm 8 con hàu nữa.

Bùi Tư Mặc hiển nhiên cũng phát hiện ra, nghiêng đầu nhìn Ôn Vân Tri, thấy cô không có phản ứng gì, giơ tay vỗ nhẹ vai cô.

[Khoan đã, tôi có bị hoa mắt không? Ông chủ đếm nhầm số à?]

[Tôm hùm, cua, hàu sống đều lấy thêm, thật khó để không nghĩ quá nhiều.]

[Không phải Ôn Vân Tri nói mình rất giỏi mua nguyên liệu sao? Chắc là giả vờ rồi.]

[Gì vậy chứ, cô ấy thực sự không nhìn thấy sao?]

Ôn Vân Tri quay lại liếc nhìn Bùi Tư Mặc.

Chỉ cần liếc mắt một cái, Bùi Tư Mặc dường như đã hiểu ý của Ôn Vân Tri nên không nói gì nữa.

“Cô  ơi, những con ngao hai cồi này đều do con trai tôi đào mỗi ngày đấy.”

Ông chủ nói xong cũng không quan tâm đến việc Ôn Vân Tri có đồng ý hay không, cầm lấy túi đổ đầy một đống ngao.

Ông chủ...”

Con đừng để cồi nhỏ của nó đánh lừa, bên trong có rất nhiều thịt, các người về nhà nấu ăn sẽ biết nó ngon thế nào.”

“Ông chủ, chúng tôi...”

Cô bé này, con thật sáng suốt khi chọn gian hàng của chúng tôi, con và bạn bè nhất định phải nếm thử khi quay về nhé.”

Mỗi lần Ôn Vân Tri định nói chuyện đều bị ông chủ ngắt lời, cô hầu như không có khe hở để nói chuyện, hơn nữa, mặc dù ông chủ đang nói chuyện, nhưng tay vẫn không dừng lại, vẫn liên tục nhét ngao vào.

[Ép mua ép bán? Ông chủ này quá không trung thực.]

[Ôn Vân Tri tự tin khoe mẽ trước đó đã đi đâu mất rồi.]

[Tôi ghét nhất loại người này, ngại không dám từ chối.]

[Ôi trời ơi, đây là hải sản, dễ bị lừa lắm.]

[Ôn Vân Tri chỉ biết bắt nạt người nhà, nhưng lại không dám ra tay trước mặt người ngoài.]

Ông chủ vẫn tiếp tục đóng gói hải sản như thể không nghe thấy lời nói của Ôn Vân Tri.

Ông ta đóng gói ngao và đặt lên cân, “3 cân giá hai trăm tệ, lần sau tôi sẽ giảm giá 10% cho cháu.”

Mãi đến lúc này, Ôn Vân Tri mới có thể mở miệng.

Nhưng cô không nói thêm điều gì nữa.

Ông chủ dám tính giá cao cho khách hàng vì ông ta nghĩ bọn họ dễ nói chuyện.

Lúc đầu không nói là bán, từng câu từng chữ ám chỉ là tặng cho bọn họ, khiến nhiều người mê hoặc, cuối cùng mới đưa ra giá, nhiều người vì mặt mũi mà không thể từ chối.

Hơn nữa, giá của loại ngao này đắt một cách vô lý, rõ ràng là cố tình định giá cao như vậy.

Phương pháp này khéo léo đến mức không biết có bao nhiêu du khách đã bị lừa rồi.

Nhưng Ôn Vân Tri không ngờ ông chủ này lại vô liêm sỉ đến thế, còn tiếp tục.

“Còn con cua hoàng đế này cũng rất tươi, nếu  bé thích thì lấy luôn nhé.”

[Ông già này quả thực có vấn đề.]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play