Editor: Tieen

“Nếu không tìm được Ôn Vân Tri, tôi sẽ cho các người chôn cùng!”

Bên ngoài vang lên tiếng quát kinh thiên động địa của vị tổng tài bá đạo.

Ôn Vân Tri mà anh ta nhắc đến thực ra đang chống cánh tay trên bồn rửa mặt, nhìn vào khuôn mặt giống mình như đúc lại cực kỳ xa lạ trong gương.

Giống nhau như đúc là bởi vì diện mạo hai người thật sự trông giống hệt nhau.

Mà xa lạ là bởi vì khuôn mặt trắng nõn không tì vết, lại chọc người thương tiếc như vậy, sao có thể xuất hiện ở trên người cô?

[Ký chủ, cho dù cô trốn ở đây cả đời cũng vô dụng, huống hồ cô vốn dĩ đã chết, là chúng tôi cho cô cơ hội trọng sinh.]

Trong đầu Ôn Vân Tri hiện lên cảnh tượng tai nạn xe cộ của cô. 

Lúc đó, cô vừa mới tăng ca xong, trên đường về nhà lại xảy ra tai nạn xe cộ.

Ôn Vân Tri cảm thấy trên đời này không có ai xui xẻo hơn mình. 

Khi làm việc cô phải sửa lại vô số phương án, cuối cùng khách hàng lại lựa chọn phương án đầu tiên, tăng ca xong cô mệt mỏi đến mức chỉ muốn nhanh về nhà ăn cơm hộp xem phim, kết quả lại chết ở trên đường.

Mà xui xẻo hơn chính là.

Khi cô tỉnh dậy, hệ thống hỏng này nói rằng cô đã xuyên sách, xuyên vào cuốn tiểu thuyết có tên là《Tổng tài ác ma cưỡng chế yêu》 

Trong tiểu thuyết gốc, nữ chính sinh ra trong một gia đình quý tộc, nhưng cha cô lại rất mê tín, bởi vì hạng mục dự án bị mất vào thời điểm nữ chính ra đời, ông liền tìm người đoán mệnh cho cô, kết quả tính ra nữ chính là mệnh Thiên Sát Cô Tinh, cha cô sợ tới mức đưa nữ chính đến nông thôn ngay trong đêm.

Cuộc sống ở nông thôn không tốt, nữ chính thường xuyên bị cha mẹ nuôi đánh chửi, cô cứ như vậy ở nông thôn suốt 18 năm, sau khi trưởng thành mới trở về nhà họ Ôn.

Nhưng cuộc sống sau khi trở lại Ôn gia cũng chẳng khá hơn là bao.

Cô bị nữ hai nhục mạ, bị em họ chế giễu, bị cha mình làm tổn thương nhiều lần, còn phải trải qua hơn hai nghìn chương ngược luyến với nam chính, thậm chí còn mất một quả thận mới tỉnh táo lại, cùng đứa con của nam chính chạy trốn.

Nhưng ngay lúc này, nam chính lại lãng tử quay đầu, bắt đầu hành trình dài truy thê, nhưng không biết có phải tác giả bị điên hay không, cư nhiên làm nữ chính bị tai nạn xe cộ tử vong, để lại một mình nam chính nuôi con lớn lên.

Ôn Vân Tri nắm chặt tay.

Cô không xuyên thành nữ phụ độc ác muốn tiền có tiền muốn quyền có quyền, lại xuyên thành nữ chính đáng thương?!

Chuyện này không khoa học!

Hệ thống thấy Ôn Vân Tri không nói chuyện, vội vàng lên tiếng:

[Ký chủ, cục quản lý của chúng tôi sau khi cải cách đã không còn khuyến khích nữ chính bi thảm như vậy tồn tại nữa, cho nên nhiệm vụ chính của cô là —— thay đổi vận mệnh Ôn Vân Tri nữ chính ngôn tình thời xưa.]

[Chúng tôi tin tưởng, cô là người nghĩa khí nhất định có thể giúp nguyên chủ thay đổi vận mệnh!]

Ôn Vân Tri: ... Cảm ơn đã mời à.

[Nhắc nhỏ thân thiện, nếu cô muốn trở về chỉ có một lựa chọn là hoàn thành nhiệm vụ này nha, nếu không cô sẽ lặp lại kết cục của nữ chính.]

Cái yêu cầu thô lỗ này cực kỳ giống cấp trên không nói lý và khách hàng trở mặt không nhận người của cô trước đó.

Ôn Vân Tri ngẩng đầu, nhìn chính mình trong gương mặc một chiếc váy dạ hội đơn giản thanh lịch, nhưng viền váy hơi bẩn, kết hợp với vương miện tinh xảo trên đầu, chói mắt đến mức có thể làm mù mắt, trông có vẻ hơi chật vật.

Xem ra hiện tại cốt truyện tới lúc hai nhà Ôn Cố liên hôn, hôm nay là ngày nam nữ chính đính hôn.

Nhưng lúc này Cố Diễn còn đang ái muội với thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên ảnh hậu Lâm Vi, ngày đính hôn Lâm Vi cố ý làm bẩn quần áo nữ chính khiến cô xấu mặt, lại làm trò giả vờ bị nữ chính đẩy xuống bậc thang trước mặt nam chính, dẫn đến buổi lễ đính hôn bị tạm dừng, nam chính hiểu lầm là nữ chính làm, cho nên ở trước mặt mọi người nhục nhã nữ chính.

Một cốt truyện rất lỗi thời.

Ôn Vân Tri nhớ lại lúc đọc tới cảnh này, cô còn nguyền rủa mười tám đời tổ tông của nam chính một lần.

Nhưng dù sao xem loại tiểu thuyết này cũng không cần mang não, cô thậm chí đã quên mất cách nam nữ chính làm lành sau đó như thế nào.

“Ôn Vân Chi, cô trốn ở đây làm gì?”

Không biết khi nào, cửa phòng vệ sinh bị đẩy ra.

Mà trong nháy mắt này, Ôn Vân Tri dường như thấy được một tia sáng.

Ánh sáng vừa vặn chiếu vào người tới, khiến cho thân hình cao lớn thẳng tắp của anh ta càng thêm chói mắt.

Ôn Vân Tri thoạt nhìn đã nhận ra đây chính là nam chính trong tiểu thuyết, Cố Diễn.

Không hổ là nam chính kiểu tổng tài bá đạo, vừa lên sân khấu liền tỏa ra hào quang nhân vật chính.

Nhưng.

Ái chà, vầng hào quang này có phải hơi quá rồi hay không? 

Ôn Vân Tri hơi nghiêng đầu, lúc này mới nhìn rõ diện mạo chân thật của Cố Diễn.

Cố Diễn đi lên trước, giơ tay nắm lấy cổ tay Ôn Vân Tri, từng bước tiến gần đến cô, cho đến khi cô lùi về góc tường, lúc này mới nhấc cổ tay cô lên, giọng nói trầm thấp khàn khàn bên tai cô:

“Có phải tôi đã quá dung túng cô đúng không? Cô thực sự dám chơi trò mất tích ở tiệc đính hôn với tôi.”

Ôn Vân Tri: ...

Đại ca, đây là nhà vệ sinh nữ.

Cho dù anh là nam chính, cũng không thể xông loạn nhà vệ sinh nữ.

Hơn nữa nếu vị nam chính này có thể cúi đầu nhìn xuống, nhất định có thể nhìn thấy cô nổi da gà rớt đầy đất.

Ôn Vân Tri nhấc chân lên, dẫm mạnh vào giày da của Cố Diễn, rồi sau đó đẩy anh ta ra.

Cố Diễn đau đớn lập tức buông tay Ôn Vân Tri, nhíu mày tức giận nói: “Ôn Vân Tri, cô điên rồi sao?!”

Ôn Vân Tri liếc nhìn Cố Diễn nói: “Nói chuyện nhỏ chút, tôi không chịu được tiếng chó.”

Bởi vì đã chết qua một lần, tâm lý cô tự nhiên cũng thay đổi.

Suy cho cùng, câu nói đó cũng đúng.

Buông bỏ những phẩm chất cá nhân, tận hưởng cuộc sống không có đạo đức.

Hệ thống chỉ yêu cầu cô thay đổi vận mệnh nữ chính, chứ không yêu cầu cô phải thay đổi như thế nào.

Má Cố Diễn đỏ bừng vì tức giận, đưa tay muốn véo cằm Ôn Vân Tri.

Nhưng Ôn Vân Tri lại không để anh ta như ý.

Khi tay anh ta đưa đến trước mặt cô, cô đột nhiên nắm lấy cổ tay anh ta lật ngược lại, sau đó kẹp chặt Cố Diễn, cô cùng Cố Diễn bị kẹp chặt không thể động đậy đi ra ngoài, lập tức thu hút rất nhiều sự chú ý. 

Lúc trước để phòng thân cô đã học Taekwondo, xem ra đã đến lúc phát huy.

“Mọi người ơi, mọi người hãy nhìn xem, đại thiếu gia Tập đoàn Cố thị lẻn vào nhà vệ sinh nữ, rốt cuộc là đạo đức bị chôn vùi hay là nhân tính vặn vẹo? Đây này, các người mau nhắm máy ảnh chụp lại tên biến thái này. Đúng đúng các người đừng để tên biến thái này chạy mất nha.”

Vốn dĩ hai nhà Ôn Cố đính hôn đã có rất nhiều phóng viên tới, Ôn Vân Tri lớn giọng càng hấp dẫn không ít người, các phóng viên ngửi được mùi drama, như tổ ông kéo nhau đến, nhắm thẳng máy ảnh vào Cố Diễn.

Cố Diễn mặt đỏ lên muốn chạy trốn, nhưng không biết Ôn Vân Tri giữ chặt mình thế nào, làm sao cũng không thoát ra được

Đúng lúc này, một giọng nữ sắc bén chói tai đột nhiên vang lên từ trong đại sảnh.

“Ôn Vân Tri, cô đang làm gì vậy, sao cô có thể đối xử với A Diễn như thế, cô mau buông ra.”

Sau đó, cô ngửi được một mùi hương gay mũi và một bóng dáng yểu điệu đang đứng trước mặt mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play