“Tôi không cần biết họ nói bao nhiêu danh ngôn chí lý, ngoài cậu ra tôi không có nguyện vọng thứ hai, dùng đôi tay tuổi xuân này tính toán sự vĩnh viễn xa xôi.”
——《Lời tỏ tình dài lâu》
Sau khi Diêu Đình Đình chuyển sang lớp tự nhiên, chỗ ngồi trống bên cạnh Cửu Mai biến thành kho chứa đồ ăn vặt mini của cô ấy.
Cửu Mai thỉnh thoảng sẽ cầm một gói mỳ tôm Vị Hương hoặc khoai tây chiên Lay’s đã xé, quay đầu lại hỏi Lâm Nhứ có muốn ăn không.
Cửu Mai còn sẽ hỏi cô một câu khi đi tập thể dục giữa giờ hoặc đi ăn cơm: “Đi không?”
Đôi khi Lâm Nhứ sẽ ngượng ngùng, muốn đọc sách thêm một lát nhưng lại ngại từ chối cô ấy. Cửu Mai nhìn ra manh mối, liền vô tư vừa ăn vặt vừa nói: “Nếu cậu muốn học thêm một lát thì chúng ta đợi đến khi chuông reo lần cuối rồi đi, không sao cả.”
Lâm Nhứ cứ như vậy có thêm một người bạn tốt có thể cùng cô đi tập thể dục và ăn cơm. Ở bên cạnh Cửu Mai, Lâm Nhứ đột nhiên trở nên nói nhiều hơn. Dần dần cô mới phát hiện, hóa ra mình không phải là thật sự trầm lặng ít nói, hóa ra người như cô, vì tiết kiệm thời gian học tập mà cả ngày không nói được mấy câu, cũng có tiềm chất của một diễn viên hài có thể thao thao bất tuyệt kể chuyện cười và chuyện bát quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT