Ngoài võ quán, nắng gắt như thiêu đốt, cỏ xanh mơn mởn.
Chiếc xe địa hình từ xa tiến lại gần, vẽ một đường cong tuyệt đẹp, dừng lại trước mặt Trình Nặc. Tà áo đồng phục tung bay trong chớp mắt, như cánh chim trắng. Trình Nặc nheo mắt nhìn qua ánh phản quang, thầm nghĩ tuổi trẻ thật tốt.
“Trình Nặc ca!”
Thiếu niên vội vàng dựng xe, nhanh chân đi về phía võ quán.
Cậu hiện tại đạp xe càng lúc càng nhanh, quần đồng phục đã ngắn, khi đi lại thỉnh thoảng lộ ra một đoạn mắt cá chân thon gọn.
Khuôn mặt vẫn còn nét trẻ con kia quả thực là tuyệt tác của Nữ Oa, đôi mắt đào hoa sáng long lanh, khi cười rộ lên mang theo vẻ dịu dàng khó tả, khiến người như tắm mình trong gió xuân.
Nhưng Nhiên Hôi hiện tại không cười nổi, cậu một đường như bão táp, đạp xe đến nỗi lốp xe bốc khói, không ngừng tăng tốc mới đuổi kịp đến võ quán. Thở hổn hển đẩy cửa ra, thấy Trình Nặc việc đầu tiên liền hỏi: “Trình Nặc ca, thi đấu kết thúc chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play