Tiêu Hà Dạ đến bất ngờ, cậu vừa xuống tàu hỏa, việc đầu tiên là vội vã đi tìm Nhiên Hôi, nóng đến mồ hôi nhễ nhại khắp người. Nhiên Hôi vốn dĩ khô ráo sạch sẽ, bị cậu ôm chặt như vậy, người cũng bắt đầu nhớp nháp dính dính.
Cậu bất đắc dĩ bị ôm, lại theo bản năng nở nụ cười, cố gắng móc từ trong túi ra tờ giấy, lau mồ hôi trên trán Tiêu Hà Dạ: “Cậu về rồi à?”
Tiêu Hà Dạ ôm chặt vai cậu, "Ừ" một tiếng, buồn bã nói: “Tớ không bao giờ đi nữa đâu.”
Nhiên Hôi thầm lo lắng: 【 Haiz, thật ra còn chưa chắc chắn đâu, cậu chỉ là được thêm một năm hoãn thi hành án thôi, nhóc ngốc đừng vui mừng quá sớm. 】
002:…… Ký chủ, đúng là cậu.
Đương nhiên, những lời mất hứng này Nhiên Hôi chưa nói ra miệng, cậu chỉ vỗ vỗ vai Tiêu Hà Dạ: "Buông ra, nóng quá." Tiêu Hà Dạ chậm rãi buông tay, vẫn còn luyến tiếc nhìn Nhiên Hôi.
Lúc này Nhiên Hôi mới có cơ hội đánh giá cậu, so với trước khi đi không có thay đổi gì đặc biệt lớn, nhưng khuỷu tay và đầu gối đều trầy xước, không biết dưới quần áo còn có vết thương nào không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play