Sinh nhật Tiêu Hà Dạ vào cuối thu, năm nay vừa đúng cuối tuần, có thể vô cùng náo nhiệt chúc mừng một phen.
Chiều thứ sáu, thầy toán học ở trên bục giảng ví dụ mẫu, quạt trần trên đầu xoay vòng vòng, cả phòng học tràn ngập một bầu không khí buồn ngủ mơ màng.
Nhiên Hôi như thường lệ thất thần, một tay chống cằm một tay xoay bút, trong lòng có chút phiền muộn: 【Dạ ca mười ba tuổi, cậu nói tớ năm nay tặng quà gì?】
Những thứ Tiêu Hà Dạ có thể thích, cậu nghĩ đến từ tám trăm năm trước đều đã tặng hết một lượt, bây giờ thật sự không nghĩ ra có gì đáng tặng.
Hơn nữa Tiêu Hà Dạ thật sự ổn trọng đến mức có một bức tường vô hình với những người khác, nếu tặng đồ trẻ con, Nhiên Hôi cũng không dám đưa. 002 nóng lòng muốn thử: 【Ký chủ có thể tặng cậu ấy một bộ Ngũ Tam, để xây nền tảng tốt cho cấp ba.】 Nhiên Hôi: 【……】 Bọn họ bây giờ mới học lớp tám, có phải hơi sớm không? Không nghĩ ra được, cậu cuối cùng chọn bỏ cuộc: 【Thôi, chúng ta đến chẳng phải là món quà tốt nhất rồi sao.】
002: Ký chủ thật không biết xấu hổ, nhưng đừng nói, đó là sự thật.
Thầy toán vẫn đang giảng bài, Nhiên Hôi cũng không muốn nghe, vừa trò chuyện với 002, vừa chán chết nhìn bạn cùng bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play