Phượng Ninh cũng đứng lên theo, thong thả cười: "Phụ thân, nữ nhi hiện giờ là kẻ bị trục xuất khỏi cung, mang tội lớn tru di cửu tộc. Con sống một ngày tính một ngày, còn có gì không dám nữa!"
Lý Nguy nghẹn đến nỗi dở sống dở chết: "Con thật sự muốn làm ta tức chết..." Ông ta thở hổn hển, liếc mắt sang Liễu thị cầu cứu. Bây giờ Phượng Ninh đúng là tiểu tổ tông, đánh không được mà mắng không xong. Mà bọn họ còn phải nâng niu phụng dưỡng.
Liễu thị không muốn dính vào mớ bòng bong này. Bà ta một tay kéo nữ nhi, một tay lôi nhi tử, quay người bỏ đi. Dù sao quyền tài chính trong Lý gia đều nằm trong tay bà ta, Lý Nguy muốn lấy tiền cho Phượng Ninh cũng không được.
Thấy thê tử bỏ đi, Lý Nguy cũng xoay người bước nhanh về thư phòng ở tiền viện. Ông ta vừa bước vào thì Phượng Ninh đã theo sau.
Phượng Ninh không nói gì, chỉ đứng trước án thư của ông ta.
Lý Nguy bị chọc tức đến mất hết cả kiên nhẫn, chỉ vào chiếc giường kê bên cửa sổ: "Tổ tông ơi, con yên phận chút đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT