Phượng Ninh bước ra khỏi Văn Hoa điện, trông thấy Liễu Hải đang dặn dò các tiểu thái giám mang cơm sáng trước cửa điện. Nàng mỉm cười tiến đến thi lễ: "Liễu công công, thần nữ sắp xuất cung rồi. Trước khi đi, thần nữ có thể ghé qua Dưỡng Tâm điện được không ạ? Ngài biết đấy, thần nữ còn vài món đồ để quên ở đó."
Liễu Hải thấy nàng sắp ra đi nhanh như vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng tiếc nuối nhưng cũng không thể nói gì thêm. Còn về những món đồ kia, giờ đây đều đã trở thành báu vật của Dưỡng Tâm điện, không ai được phép chạm vào hay di chuyển. Thế thì làm sao có thể để Phượng Ninh tự ý mang đi được. Vì vậy, ông ấy ậm ừ đáp: "Tiếc quá, trước đó nó đã bị cung nhân sơ suất vứt mất rồi. Mong cô nương thứ lỗi."
Trong số đồ đạc ấy có cả hai bản thảo được hiệu đính bởi Ô tiên sinh nữa, Phượng Ninh đau lòng vô cùng. Nhưng chuyện đã rồi, nàng cũng đành chịu: “Vậy thần nữ có thể đi tìm Quyển Quyển được không?"
Liễu Hải thầm nghĩ, tuyệt đối không được! Quyển Quyển giờ đã trở thành đại vương của Dưỡng Tâm điện, Hoàng đế dựa vào nó để giải sầu tương tư, làm sao có thể để nàng bế đi dễ dàng như vậy được?
Thế nên ông ấy lại tìm cớ thoái thác: "Quyển Quyển? À, con mèo đó phải không? Thế này nhé, nô tài sẽ sai người giúp cô nương tìm kiếm. Khi tìm thấy, nô tài sẽ cho người mang đến cho cô nương nhé?"
Phượng Ninh không khỏi thất vọng, nhưng cũng đành chấp nhận: “Vậy đa tạ công công."
Ra khỏi Đông Hoa môn, lần này tâm trạng của nàng lại vô cùng thanh thản. Những điều cần nói đã nói hết, từ nay về sau mỗi người một ngả, phần ai nấy vui nên chắc sẽ không còn dây dưa gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play