Lò địa long ở Dưỡng Tâm điện được đốt quá hừng, Bùi Tuấn vốn là người trẻ tuổi, cơ thể khỏe mạnh, cho nên hắn khó mà chịu được. Hắn tiện tay kéo cổ áo rồi ra lệnh cho nội thị mở toang cửa sổ. Ngay lập tức, gió lạnh ùa vào, cuốn sạch cái nóng hầm hập trong Ngự thư phòng. Bùi Tuấn ngồi nghiêm chỉnh tiếp tục xem tấu chương bên án thư.
Đó là bản tấu vấn an cuối năm từ quan viên Bố chính ty, trong đó liệt kê các cống phẩm từ các địa phương, như ngọc trai, pháo hoa, nhân sâm v.v…
Bùi Tuấn đọc những tấu chương này mãi nên đã thấy chán ngán, nhưng hắn vẫn phải phê duyệt từng tấu chương một.
Đồng hồ Tây Dương trên chiếc kệ cổ chỉ rõ bây giờ đã là giờ thân ba khắc rồi, nhưng hắn vẫn chưa thấy Lý Phượng Ninh đâu.
Bùi Tuấn đặt tấu chương xuống, ánh mắt xa xăm nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy cung nhân đang leo lên thang gỗ để treo dải lụa mới. Tết Nguyên đán đã cận kề, hắn nghĩ đến thân phận nàng khác biệt với người thường thì không biết có nên ban thưởng gì đó cho nàng hay không. Đang trầm tư suy nghĩ thì ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân, chẳng bao lâu sau, tiểu nội thị đi nghe ngóng tin tức khom lưng bước vào rồi quỳ xuống tâu:
“Bẩm Hoàng thượng, nô tài không gặp được Phượng Ninh cô nương.” Giọng nói của tiểu nội thị hơi run rẩy.
Bùi Tuấn nheo mắt, đặt hẳn tấu chương xuống, giọng lạnh lùng: “Ý ngươi là gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play