Phượng Ninh nghe vậy lén liếc trộm hắn. Biểu cảm của nam nhân này rất tự nhiên, nét mặt lạnh lùng không muốn người khác tới gần mình, như thể một vị tiên giáng trần, dạo chơi nhân gian, không hề bị quấy nhiễu bởi thế giới bên ngoài.
Chương Bội Bội tủi thân suýt bật khóc thành tiếng nhưng vẫn cố nhịn, nghẹn ngào đáp: “Thần nữ không dám, xin bệ hạ thứ tội.”
Bùi Tuấn không để ý tới nàng ấy nữa. Sau khi đuổi hết những người khác ra ngoài, hắn giữ Lý Phượng Ninh lại.
Bùi Tuấn đưa cho nàng một bức quốc thư: “Đây là quốc thư trẫm viết cho Đại Ngột, nàng dịch ra một bản đi.”
Tất cả mọi người xung quanh đã đi ra ngoài, ngay cả Liễu Hải cũng lặng lẽ đi ra ngoài cửa.
Bầu không khí căng thẳng lan tràn tới mọi ngóc ngách trong phòng.
Tim Phượng Ninh đập thình thịch, nàng hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào mắt hắn mà chỉ quanh quần nhìn ngực hắn, đưa hai tay ra nhận bức quốc thư, khuỵu gối hành lễ: “Thần nữ tuân chỉ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT