Mặc dù tính cách của Phượng Ninh vốn mềm yếu nhưng thực ra bản chất vẫn có một mặt cố chấp. Chính sự dẻo dai được tôi luyện nên sau tám năm giam cầm đã khiến nàng đưa ra một quyết định táo bạo.
Một lát sau, Phượng Ninh mặc lại váy thật gọn gàng. May mà mặc dù Bùi Tuấn gấp gáp nhưng không xé hỏng váy của nàng. Chiếc váy bị lót dưới bàn nên nhăn lại, nàng đỏ mặt vuốt phẳng từng nếp gấp. Xong xuôi đâu đấy, thấy bên ngoài chỉ còn lại Liễu Hải, nàng hít sâu một hơi, đi ra phòng ngoài, mang ấm canh giải rượu vốn ấm nóng nay đã nguội ngắt từ lâu ra ngoài.
Liễu Hải đang ôm phất trần, ngẩn người nhìn mây mù giăng trên sườn núi, trong lòng khấn với Hiến Đế và Hiến Hậu đã khuất, báo tin cuối cùng nhi tử của họ cũng đã nghĩ thông suốt, lão nô không phụ lời dặn dò của hai người…
Ông ấy đang hài lòng như vậy thì nghe thấy tiếng cửa phòng sau lưng mở ra kêu kẽo kẹt, bèn quay đầu lại nhìn, trông thấy một cô nương xinh đẹp ngáp một cái, đi ra khỏi cửa.
Liễu Hải giật mình, nhanh chóng gác phất trần lên khuỷu tay, đi lại đó đón nàng.
Đúng vậy, là đi đón nàng. Bây giờ thân phận của Phượng Ninh đã khác, nàng là Tài nhân miệng vàng lời ngọc rồi.
“Ồ, người tỉnh dậy sớm vậy à, phải rồi, lão nô xin được chúc mừng...” Liễu Hải còn chưa kịp nói đã bị Phượng Ninh ngắt lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT