Ngoài ra, hắn ta cũng không bỏ qua việc lục soát toàn thành. Bành Du muốn đề phòng trường hợp đối phương xảo quyệt, cố tình trốn ở đâu đó trong thành, chờ đợi đến khi tình hình lắng xuống mới rời khỏi Kinh thành.
Bành Du nhanh chóng giăng ra thiên la địa võng.
Còn về phía Hoàng Cẩm, sau khi Bành Du rời đi, ông ta lén liếc nhìn Hoàng đế. Khuôn mặt của Bùi Tuấn lúc này thật khó diễn tả, như thể ngâm trong nước đá, bao phủ bởi một tầng hàn khí trắng xóa và bên dưới lớp lạnh lẽo ấy, thoáng ẩn hiện chút hoảng loạn.
Hoàng Cẩm đã theo Bùi Tuấn hơn mười năm, đây là lần đầu tiên ông ta thấy nét hoảng loạn trong mắt vị chủ tử của mình.
Nếu Lý Phượng Ninh và Ô tiên sinh cùng lúc biến mất thì có hai khả năng. Một, Lý Phượng Ninh đã thoát khỏi sự kiểm soát của Hoàng đế, nhờ Ô tiên sinh giúp đỡ để rời đi. Hai, Ô tiên sinh đã ép buộc Lý Phượng Ninh rời khỏi thành.
Hoàng Cẩm là người biết cách làm việc, cũng rất hiểu cách trấn an Bùi Tuấn. So với khả năng đầu tiên, rõ ràng khả năng thứ hai thì Hoàng đế sẽ dễ chấp nhận hơn nên ông ta khẽ nói: "Bệ hạ, nô tài nghĩ, việc ngài yêu thương Phượng cô nương đã là điều ai ai cũng biết. Nếu có kẻ lợi dụng điều này để mưu đồ cũng không phải là không thể. Vị Ô tiên sinh kia lai lịch không rõ ràng, liệu có phải hắn đã bắt cóc Phượng cô nương để uy hiếp bệ hạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play