Tạ Chỉ Lan tiên nhân chi tư, chưa cập kê mà người cầu hôn đã đạp vỡ ngưỡng cửa, sau khi rơi xuống nước, nàng lại có một giấc mộng tiên đoán.
Trong giấc mộng đó, sau khi rơi xuống nước cơ thể của nàng bị ảnh hưởng, những người ngày kia tốn bao nhiêu công sức để xin được cầu hôn nàng, chỉ còn lại Hàn Vương và Thám Hoa Lang.
Hàn Vương tính tình kiêu căng cáu kỉnh, Tạ Chỉ Lan chọn Thám Hoa Lang, vốn tưởng là sẽ cầm sắt hoà minh. Ai mà ngờ Thám Hoa Lang đã sớm cấu kết với biểu muội, cưới nàng chẳng qua là có âm mưu khác.
Sau khi chết thảm, nàng bị nhốt trước linh vị, cho đến khi Hàn Vương từ trên trời rơi xuống, không chỉ giúp nàng báo thù, còn giúp nàng thấy ánh mặt trời.
Sau khi tỉnh lại, nàng quyết định chọn Hàn Vương.
Sau khi kết hôn, nàng lại mơ một giấc mơ tiên tri, nam nhân khốn kiếp này cưới nàng chẳng qua là tiện mưu nghịch.
Tạ Chỉ Lan: …
Gã sai vặt trong phủ cũng rõ ràng, tính tình của Hàn Vương quái đản, không thương hương tiếc ngọc chút nào. Ai mà ngờ được, sau khi thành hôn, ngày nào hắn cũng ngủ lại trong phòng Vương Phi.
Mua những đồ vật xinh đẹp tinh tế, dỗ dành nàng ngủ, ngay cả chải đầu cũng không mượn người khác làm.
Khi đối mặt với khuôn mặt không biểu cảm của nàng, hắn cười sung sướng, “Vương Phi lại trộm mắng gì bổn vương?”
Trong lòng Tạ Chỉ Lan hỏng mất, nàng gặp kẻ điên nào đây.
Nhưng mà người như vậy, đêm trước khi bức vua thoái vị, không ngờ lại lấy ra thư hoà ly nàng đã giấu giếm, nắm lấy tay nàng, ấn dấu tay.
Khi hắn sắp đăng cơ làm Hoàng Đế, ai ai cũng nói là Tạ Chỉ Lan thật xui xẻo. Vừa mới hoà ly, người ta đã trở thành Hoàng Đế, lại không biết cả đời này tân đế chỉ muốn cưới nàng.
Kể từ đó, không tuyển phi, không lâm hạnh cung nữ.
Quay về ngày này, ánh mắt hắn tối lại, không ngừng hôn nàng, trong mắt là si mê không giấu giếm được: “Lan Lan, đời này không được nhắc lại việc hoà ly.”
Tạ Chỉ Lan một tay che lại đôi mắt của hắn, “Ngủ đi!”
Tag: Duyên trời tác hợp, trọng sinh, truyện ngọt, báo thù, nhẹ nhàng.
Dịch: Animism & Me