Sau khi Diệp Vân Tiều hoàn toàn hồi phục, cậu lại quay trở về viện bảo tàng làm việc.
Dù lúc rời đi mang theo chút quyến luyến, nhưng viện bảo tàng vẫn như cũ — chẳng có gì thay đổi quá lớn. Tất cả đều giống như xưa.
Người hướng dẫn tranh thủ lúc khách tham quan đã vơi bớt để vội vã ăn mấy miếng cơm hộp; dì lao công vừa lau sàn vừa lầm bầm: “Lại là ai quăng khăn giấy bừa bãi thế này!”; nhân viên phòng tuyên truyền thì vò đầu bứt tai vì nhiệm vụ mới, tóc rụng thành từng đám.
Những hình ảnh đó đều rất tầm thường, thế nhưng chính sự vụn vặt trong nhịp sống hàng ngày ấy lại tạo nên thứ không khí ấm áp đầy nhân tình, khiến Diệp Vân Tiều chẳng nỡ rời xa.
Cậu vừa đi vừa chào hỏi đồng nghiệp, quen thuộc mà bước qua hành lang, hướng về văn phòng của mình.
Hôm nay không thấy Phùng ca với Hoàng Nhuế, chắc là đang công tác bên ngoài rồi?
Đang nghĩ thế, cậu đẩy cửa bước vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT