Chiều hôm sau.
Diệp Vân Tiều liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời trong xanh, gió xuân dịu nhẹ, mang theo hơi thở ấm áp của những ngày đầu mùa.
Hôm nay thời tiết đẹp, không có dấu hiệu trời mưa.
Vì vậy, khi xe dừng trước Viện Nghiên cứu Khảo cổ, Tần Tri Mẫn nhắc cậu mang theo ô. Diệp Vân Tiều chỉ cười, phất tay:
"Không cần đâu." Cậu vịn vào cửa xe, hàng mi khẽ cong, ánh mắt ngập tràn vẻ rạng rỡ của ngày xuân. "Nếu trời mưa thật, anh đến đón em là được."
Giọng cậu nhẹ nhàng, thoải mái, mang theo chút lười biếng xen lẫn vẻ ỷ lại tự nhiên.
Cái dáng vẻ lúc nào cũng giữ chừng mực, cẩn thận không làm phiền anh trước đây, giờ đã dần biến mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play