Nửa đêm, ý thức của Tần Tri Mẫn dần dần tỉnh táo khỏi cơn mê man. Đầu óc anh vẫn còn mơ hồ, nhưng trước hết, anh cảm nhận được có thứ gì đó đang đè lên ngực mình.
Anh mở mắt, đập vào tầm nhìn đầu tiên là một sợi tóc đen mềm mại, rơi tán loạn trên lồng ngực anh. Tầm mắt dần trượt xuống, và anh nhìn thấy gương mặt an tĩnh của Diệp Vân Tiều.
Diệp Vân Tiều đang gối đầu lên ngực anh, hơi thở đều đặn, rõ ràng là đã mệt đến mức ngủ quên.
Trong ánh sáng mờ nhạt, đường nét khuôn mặt cậu trở nên mềm mại hơn. Hàng mi dài khẽ rung động theo nhịp thở, tựa như cánh quạt nhỏ nhẹ nhàng phủ bóng xuống gò má.
Hình ảnh này đẹp đến mức khiến Tần Tri Mẫn có chút không dám tin vào mắt mình, như thể chỉ cần chớp mắt một cái, cảnh tượng ấy sẽ tan biến theo giấc mơ.
Yết hầu anh khẽ động, nhưng lại cố gắng đè nén xúc cảm, không dám gây ra dù chỉ một tiếng động, sợ phá vỡ sự yên bình hiếm hoi này.
A Tiều… sao em lại ở đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play