7.

Hạc Linh bắt ta chờ ở trong phòng, không cho ta chạy linh tinh, mỗi ngày hắn rất bận rộn.

Trong lòng ta mắng thầm, Diêm Vương có nhiều công việc bận rộn đến vậy sao?

Nhưng mà Hạc Linh lại ném tới một lá bùa, là bùa cấm ngôn.

Lại thêm một khoảng thời gian, Hạc Linh vui vẻ vô cùng vào cửa, cầm một chiếc dây lưng màu đỏ, cẩn thận mà bịt kín mắt ta.

Hắn đè ta trên giường, đôi tay không an phận mà cởi bỏ đai lưng bên hông ta, ta đè tay hắn lại, cười nói, “Hạc Linh của ta lại biết tình thú như thế à.”

Hắn bị ta cười tức khắc tức giận, mềm mại ghé vào trước ngực ta, nhẹ nhàng gặm lấy xương quai xanh trắng nõn của ta, lại dọc theo cổ mà hướng lên trên, mềm mại dịu dàng phủ lên môi, giữa môi và răng có một hơi thở ngọt ngào mát dịu rót vào trong cổ họng ta, hơi thở càng ngày càng mạnh, giống như là gió mùa thu, khiến cho người nghiêng trái nghiêng phải. 

Ta đột nhiên đẩy hắn ra, ho kịch liệt một trận, hắn độ khí nhiều quá, ta không chịu nổi. 

“Hạc Linh, chẳng lẽ ngươi muốn bỏ mặc ta cao chạy xa bay sao? Mới có thể độ khí nhiều như thế, ta sợ là sẽ chết đó.”

Hắn cười rộ lên, lại không rõ cảm xúc ở sâu trong mắt.

“Nhân nương nương cứ đùa ta!”

Trong lòng ta bỗng nhiên hỗn loạn, hôm nay Hạc Linh hơi khác thường một chút.

Ta giơ tay, muốn xoa khuôn mặt đỏ bừng của hắn, lại đột nhiên hôn mê bất tỉnh. 

Tiếng đàn sáo trong trẻo lọt vào tai, ta bị cầm tù trong một rừng trúc yên tĩnh.

Cũng có thể nói, là ý thức của ta bị cầm tù trong rừng trúc.

Ta có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ xảy ra bên ngoài.

Hạc Linh phất phất tay, một cánh cửa trống rỗng mở ra, bên trong có tiếng rên rỉ truyền tới.

Cổ tay hắn xoay chuyển, một lồng giam rất lớn từ trong cánh cửa bị lôi ra, tiếng quỷ kêu hết đợt này tới đột khác.

Lồng sắt đóng lại, tất cả đều là ác quỷ, thân hình rất lớn, mặt mũi hung tợn, sắc nhọn, tiếng kêu quỷ quyệt che đậy âm thanh đàn sáo trong ảo cảnh, ta che lỗ tai ngồi xổm trên mặt đất, Hạc Linh muốn làm gì?

Hắn mặc một thân hồng y đứng ở trước giường, đôi tay vẽ bùa, sau đó lại gập tay lên, trợ thủ đắc lực vươn hai ngón tay, nhấn một cái vào giữa mày của chính mình, một luồng linh phù màu xanh thật lớn lập tức hiện ra, chiếu rọi toàn bộ căn phòng thành màu xanh lục âm u.

Tiếng quỷ khóc đinh tai nhức óc, hắn lắc lắc tay áo dài đỏ rực như máu, muôn vàn lưỡi dao vụt ra, bay thẳng về phía lồng giam, một trận tinh phong huyết vũ qua đi, mùi vị tanh hôi tiến vào ảo cảnh, khiến cho ta muốn nôn khan, mờ mịt nhìn tất cả những thứ này. 

Hạc Linh lại phất tay, đặt bùa xanh ở giữa lồng giam, chiếc bùa bốc lên làn khói quỷ dị bắt đầu hấp thu máu quỷ trong lồng giam, đầu tiên là một tia một sợi, sau đó chậm rãi, lại mạnh mẽ kịch liệt giống như rồng cuốn nước, quỷ khí dần dần theo máu bị hút vào trong đó.

Rất nhanh, bùa màu xanh lục biến thành một chiếc phù quỷ sát màu đỏ như máu.

Hạc Linh ngồi xếp bằng dưới đất, sát quỷ phù đẫm máu bỗng nhiên bay lên đỉnh đầu hắn.

Trên người Hạc Linh bắt đầu xuất hiện vết nứt, làn da hoàn hảo giống như bị nứt nẻ mà bắt đầu chảy máu, tơ máu uốn lượn hướng về phía trước, đều bị hút vào trong phù, ta kêu to muốn lao ra ngoài, ta điên cuồng đập vào ảo cảnh, nhưng tất cả đều phí công, ta ngồi liệt dưới đất, tuyệt vọng nhìn tất cả mọi thứ.

Cái gì mà bận rộn việc công, đây là việc công bận rộn của ngươi sao, đồ lừa đảo, rốt cuộc là ngươi đã chuẩn bị bao lâu rồi hả Hạc Linh. 

Bộ đồ màu đỏ nổ tung, từng mảnh từng mẳng rơi rụng xuống dưới, giống như là mai đỏ rơi xuống nền tuyết, buồn bã bi thương.

Hạc Linh nhắm mắt lại, nắm chặt song quyền, trong đau khổ rất lớn không thay đổi sắc mặt, hơi thở trên người hắn bắt đầu tiêu tán, sát quỷ phù chậm rãi nổi lên, hắn dùng một hơi cuối cùng, hơi ngửa đầu, giật giật ngón tay, chuyển sát quỷ phù chuyển qua ta đang nằm trên giường.

“Bạch” một tiếng, quỷ sát phù thâm nhập vào cơ thể, địa ngục quỷ quyết đã thành.

8.

Ta thay thế Hạc Linh, ngồi trên bảo toạ Diêm La.

Muôn vàn chúng quỷ đồng thanh hô lên: Quỷ nương nương đại từ bi trên cao, chúng ta thần phục.”

Thiên giới luôn luôn rất nhàn nhã, luôn luôn muốn làm chút gì đó để chứng minh địa vị đệ nhất tam giới của bọn họ.

Thiên Chủ hạ lệnh, Quỷ giới thường xuyên đổi chủ lại chưa từng báo cáo, liên tiếp thoát khỏi sự quản lý của Thiên giới, đặc biệt phái Nguyệt Thắng Thần Quân tiến đến chỉnh đốn, ý là muốn giữ gìn trật tự của tam giới.

Lòng bàn tay ta ngưng tụ một ngọn lửa, ném xuống chân, ngọn lửa bùng lên, từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu, trong giây lát, ta đi ra từ trong lửa cháy, váy đỏ phấp phới, pháp lực vô biên. 

Đứng trước mặt là Nguyệt Thắng Thần Quân mặc trường bào màu trắng bạc, chậm rãi cười lên, chiếc tiên trượng trong tay chỉ một chút, hắn biến thành dáng vẻ của đứa trẻ năm sáu tuổi.

“Tỉ tỉ không quen biết ta ư?”

Sắc mặt ta cứng lại, tất cả những hồi ức cùng nhau ập đến, tất cả những ân oán đều bắt đầu xuất phát từ một viên kẹo.

Tiểu công tử chết trong một trận dịch bệnh.

Sao hắn có thể, sao có thể biến thành Nguyệt Thắng Thần Quân?

Thần quân không giống với thần quan. Phàm nhân thành thần chỉ được phong là thần quan, mà thần quân đã là thượng thần kể từ lúc Bàn Cổ khai thiên lập địa.

Ta đầy mặt kinh ngạc nhìn khuôn mặt trẻ con non nớt thiên chân, lạnh nhạt mở miệng nói.

“Thật ra, tỉ tỉ không thích ăn kẹo.”

Hắn lại cười, tiên trượng chỉa xuống đất, quay người lại khôi phục thành thần quân cao khiết thánh minh.

“Ta phải nói là vô cùng xin lỗi, ta chỉ là khi hạ phàm lịch kiếp mà đã có một chuyện như thế xảy ra, không thể tưởng tượng được đã gây ra bao nhiêu khúc mắc trong cuộc đời của tỉ tỉ.”

“Xin hỏi Nguyệt Thắng Thần Quân, ngài ở Thiên cung chưa bao giờ đi gặp Quan Bách Thần Tài sao? Ca ca của ngài, chính là vì ngài mà rất lâu không được thoải mái.”

“À… ta đã nói rồi, kia chỉ là… một khúc nhạc dạo ngắn ngủi mà thôi, tỉ tỉ.”

Ồ, một khúc nhạc dạo ngắn ngủi, đây là sự kiêu ngạo của thần hay sao, thật đúng là không để ý đến sống chết của người khác.

Ta lui về phía sau, trong tay ngưng tụ một ngọn lửa rất lớn, không lưu tình mà ném về phía hắn. 

Quỷ nương nương đại từ bi có được lực lượng huỷ thiên diệt địa, có thể ngang với thượng thần viễn cổ từ thuở khai thiên lập địa. 

Bắt đầu liều chết vật lộn. 

Không trung phía chân trời ánh sáng chói mắt, loang lổ tung toé, đứa trẻ ở nhân gian ăn kẹo nhìn lên trời, vẻ mặt hồn nhiên hỏi, “Mẹ, là thần tiên trên trời đang bắn pháo hoa ư?”

Trận đấu này từ lúc ban đầu giữa hai người Nguyệt Thắng cùng với Nhân Gia Nhi, đã chuyển biến cả Thiên giới và Quỷ giới.

Không ai nhớ rõ đã giằng co được bao nhiêu lâu

Cuối cùng, là Quan Bách Thần Tài vì Nguyệt Thắng Thần Quân chặn lại một đòn trí mạng của Nhân Gia Nhi.

“Nhân nương nương, đã thanh toán xong rồi!”

Đến bây giờ, trận chiến giữa hai giới mới hạ màn.

Hai bên tự mình quản lý, không quấy nhiễu lẫn nhau.

Cuối cùng, Nhân Gia Nhi cũng coi như trả xong được mối hận của những quỷ lang thang vô cớ tiêu vong vì Thiên giới.

Ít nhất là sau này, dưới sự cai trị của Nhân Gia Nhi nàng, tất cả vong linh đều được an nghỉ.

(Hết phần chính truyện)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play