Khuôn mặt mới vừa rồi còn lộ ra chút tươi cười của Lâm Trọng Đàn trong nháy mắt biến thành vô cảm, thậm chí còn có cảm giác khiến người khác sợ hãi. Ta không khỏi buông ống tay áo hắn ra, ta nghĩ liệu có phải mình nói sai gì rồi không, nhưng ngay lập tức, ta nghe được hắn nói: "Tốt thôi, vậy đêm nay đến chỗ của ta đi."
Ta cúi đầu, hồi lâu mới hàm hồ mà lên tiếng.
Chắc giờ ta và kỹ tử luyến đồng ở chốn Tần lâu Sở quán cũng không khác nhau nhiều lắm, nếu nói có, thì chắc là do bọn họ vì cuộc sống mà bắt buộc phải như vậy, còn con đường này lại do chính ta chọn.
Trước khi đến chỗ của Lâm Trọng Đàn ta cẩn thận đi tắm rửa sạch sẽ, trong lúc tắm đầu lại thoáng hiện lên khung cảnh hôm sinh nhật. Không biết vì sao, đối với chuyện sắp diễn ra ta lại không hẳn thấy sợ hãi đến vậy.
Ta không dám nghĩ nhiều nữa, gỡ tấm bình phong chắn trước thùng tắm để đi ra ngoài. Lương Cát biết ta muốn đến chỗ Lâm Trọng Đàn nên bưng một chén sữa bò ngọt lại đây, "Xuân thiếu gia, thời tiết rét lạnh, người uống một chút rồi hẵng đi."
Ta cầm lấy cốc sữa, miệng nhấp mấy ngụm, nói với Lương Cát: "Đêm nay ta sẽ không trở về, ngươi nhớ khóa kỹ cửa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play