Bóng tối nặng nề, không khí ẩm ướt tràn ngập căn phòng giam chật hẹp. Lâm Trọng Đàn ngẩng nhìn về ô cửa sổ nhỏ bé, nhưng chỉ thấy một chút ánh sáng mờ nhạt chiếu qua, như không đủ để soi rõ được tâm trạng hắn. Bên tai hắn, một câu nói cứ lặp đi lặp lại như lời nguyền rủa, như vết thương không bao giờ lành.
“Lâm Xuân Địch từng yêu ngươi. Đến tận phút cuối, y vẫn yêu ngươi. Y chết đuối trong dòng nước lạnh, tay còn cố níu lấy ngươi, muốn đưa cho ngươi con dấu. Dù ngươi không giúp y viết văn, dù ngươi cướp đi thân phận nhị thiếu gia Lâm gia, y vẫn yêu ngươi. Ngươi nói xem, trên đời sao lại có kẻ ngu ngốc đến vậy? Nhưng cũng tốt thôi, thế gian này chẳng còn Lâm Xuân Địch nữa.”
Lời nói như những lưỡi dao đâm thẳng vào trái tim hắn. Hắn quỳ gục xuống nền đất, ngẩng đầu nhìn thiếu niên đứng trước mặt. Trong ánh mắt đó là hận thù, như ngọn lửa thiêu rụi tất cả, thiêu rụi cả những gì hắn còn sót lại.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn người ấy, nhìn y được Thái tử ôm ra khỏi phòng giam. Hắn muốn gọi y lại, muốn bảo y tránh xa Thái tử, muốn nói rằng tất cả những người bên cạnh y đều chẳng đáng tin, rằng hắn sai rồi, sai đến không thể cứu vãn. Nhưng tất cả những lời ấy, những lời chưa kịp nói, chỉ có thể nghẹn lại nơi cổ họng.
Xiềng xích xiết chặt cổ tay, miệng hắn bị bịt kín, thân thể hắn như bị vùi sâu trong bóng tối.
Chỉ có thể đứng đó, bất lực nhìn y bước đi, dần khuất bóng, rời khỏi thế giới của hắn.
Đêm tiệc ở Vinh phủ, hắn cũng từng nhìn thấy cảnh tượng này. Lúc ấy, người ấy cũng khoác lên mình bộ hoa phục lộng lẫy, cũng bị kéo đi, nhưng hôm nay, tất cả đã thay đổi. Hoa phục giờ đây rực rỡ hơn, nô bộc xếp thành hàng nghiêm trang, bên cạnh y không còn ai khác, mà là Thái tử, người nắm giữ cả giang sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play