Nghe Lâm Trọng Đàn nói vậy, ta càng thấy bản thân không làm tròn trách nhiệm. Nếu ta sớm có thể hòa hoãn quan hệ giữa hắn và Tống Nam, thì đã không xảy ra chuyện như hôm nay.
Nhưng ta không ngờ Tống Nam chẳng hề nể mặt Lâm Trọng Đàn, giọng nói sắc lạnh: “Ngươi đừng ở đây giả vờ giả vịt!”
Mặt hắn đỏ bừng vì giận, nắm tay cũng siết đến run rẩy.
“Tống Nam.” Ta thấy vậy, không thể không nghiêm giọng, “Ta biết ngươi là vì lo cho ta, nhưng chuyện năm đó là án oan, lần này ta trở về là để thay Đàn Sinh lật lại bản án. Hắn sẽ không liên lụy ta, ngươi cũng đừng nói những lời này nữa, thật sự rất tổn thương người khác. Thôi, ngươi lui xuống nghỉ ngơi đi, cũng bình tĩnh lại một chút.”
Tống Nam còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng ta lại tăng thêm ngữ khí gọi tên hắn một tiếng, lời đến miệng hắn đành phải nuốt ngược lại, cuối cùng đành rời đi với bộ dạng còn đầy giận dữ. Nhìn bóng lưng hắn, ta âm thầm nghĩ phải sớm tìm cơ hội nói chuyện rõ ràng với hắn.
Mới đi cùng nhau chưa được bao ngày, quan hệ giữa hắn và Lâm Trọng Đàn đã căng thẳng thế này, thật sự không ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT