Trong viện im ắng, cũng không có người trả lời ta, nhưng Đoạn Tâm Đình nghe thấy ta kêu tên Lâm Trọng Đàn lại bất chợt quay qua quay lại nhìn.
Không biết qua bao lâu ta mới rút tay về, đầu ngón tay ta đã loang lổ toàn là máu, dường như con cổ trùng cũng nhận ra ta đang muốn tìm nó nên không mấy tức sau đã biến mất dưới lớp da.
Thái Tử......
Nếu hắn mới là hung thủ giết ta, vậy cái lần Thúc công công gửi thiệp mời ta đến yến hội Vinh phủ là đã xác định ta phải chết.
Ta không thể không ép chính mình hồi tưởng lại những chi tiết xảy ra trước khi ta chết, đêm đó khi đến dự tư yến tại Vinh phủ, tuy ta đã mượn thơ từ của Lâm Trọng Đàn nhưng thanh danh cũng chưa gọi là vang xa gì, vậy mà trong đám người con cháu thế gia Thái Tử mời, ta lại ngồi gần hắn đến như vậy, chỉ cách hắn đâu đó bốn chỗ ngồi.
Suy xét kĩ càng một chút thì tư yến tại Vinh phủ hôm đó chính là Hồng Môn Yến* dành cho ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play