Sau khi ăn xong trong bầu không khí mỗi người một suy nghĩ, Cố Ảnh cũng chở Lê chu về công ty, để cậu giải quyết mớ công việc còn tồn đọng.
“Khi khác có dịp tôi lại mời chủ tịch Chu ăn cơm nhé?” Cố Ảnh híp mắt tựa đầu vào ghế lái, rõ ràng là không nhìn cậu nhưng Lê Chu lại cảm nhận được sự để tâm đặc biệt của người nọ dành cho mình.
Kỳ lạ nhỉ? Huỳnh Trọng Ảnh yêu nguyên chủ sớm như vậy ư?
Trong lòng Lê Chu dấy lên chút mất mát, nhưng rồi cậu lại nhanh chóng gạt phăng đi nó, liếc mắt hùng hổ nói: “Nói thẳng đi, anh nhắm tôi rồi đó à?”
“Ừm, chủ tịch Chu bỏ qua mấy chuyện quá khứ có được không? Sau này, tôi cam đoan không giành với em dự án nào nữa.” Cố Ảnh mở mắt, cười nhạt nhìn thẳng vào cậu đáp lời.
“Hừ!” Cánh môi hồng hào không nhịn được nhếch lên, cậu kiêu căng xoay mặt đi bảo: “Tôi biết ngay mà, chuyện anh động lòng với tôi là chuyện quá mức bình thường, nhưng mà muốn tôi thích anh thì còn lâu.”
“Thế sao em lại đỏ mặt vậy?” Hắn cố tình hỏi, muốn chọc bạn nhỏ của hắn tức giận, nói thêm đôi lời với hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT