Phùng Nhiên đi giải quyết công việc được cậu giao cho, chỉ còn Lê Chu ngồi một mình ở đó, lướt sàn chứng khoáng trong lúc đợi chủ tịch Huỳnh đến đón.
Nên bày ra vẻ mặt như nào nhỉ? Nhìn khuôn mặt kia, cậu liền cảm thấy không nên hung dữ với hắn như vậy nữa, nhưng nếu bình thường quá thì đã không phải là Vũ Hoài Chu rồi.
007 thấy cậu như vậy bèn cười ra tiếng, song phát hiện bản thân lộ liễu quá đà, nó mới tém tém lại nhỏ giọng nói: [Tôi còn nhớ cậu bảo không thèm làm nhiệm vụ yêu đương nữa cơ mà.]
“Có à? Không nhớ gì hết.” Lê Chu giả khờ, hoàn toàn không nhận việc bản thân đã từng đòi chi một khoảng điểm tích lũy lớn để không phải yêu đương với phản diện. Bởi cậu nào biết phản diện hợp gu cậu như thế, phải nói là nhìn phát đã động lòng.
Từ khi sinh ra tới giờ cậu chỉ mới như vậy với hai người thôi đó.
007 tò mò hỏi: [Ai thế?]
Đúng lúc này Huỳnh Trọng Ảnh cũng nhắn cho cậu một tin, Lê Chu đứng dậy chỉnh lại quần áo, chậm rãi đi ra gặp hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT