Hình như… cậu ta làm tất cả, đều sai hết rồi.
Có những sai lầm, một khi đã phạm phải thì sẽ không cách nào có thể vãn hồi được nữa.
Tại sao con người lại không thỏa mãn với thứ mà họ dễ dàng nắm được. Họ luôn nghĩ bản thân có thể với cao hơn một chút, bởi ai cũng muốn thử thách bản thân mình, kể cả trong sự nghiệp, tình yêu, hay cả vấn đề chuẩn mực như đạo đức nhưng… họ có chắc chắn sẽ nhận được nó không?
Cửa phòng đột nhiên bị gõ, Đỗ An giật bắn mình trùm kín cả người ở trong chăn. Những lời mắng nhiếc, thậm chí là chửi rủa bủa vây lấy cậu ta, tưởng chừng như đã ra đến thực tại, mọi người hình như tìm đến cậu ta rồi.
“An An… giấy tờ căn nhà này tôi đều để ở trước cửa phòng. Sau khi chia tay, mong em có thể sống một đời mãn nguyện theo một kiểu khác. Bình thường cũng được, bình an mới là thứ quý báo nhất cơ mà. Hãy nhớ về thuở ban đầu em mong mỏi nhất điều gì ở bản thân đi, đừng để màn đêm vĩnh viễn giam cầm em nữa. Chúng ta… không hẹn gặp lại nhé!”
Bên ngoài là giọng nói của Lê Chu…
Hình như, cậu chưa từng dùng chất giọng dịu dàng như thế này để nói chuyện với cậu ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play