003: [Cố Ảnh, anh có nghe tôi nói không? Anh lại gặp ảo giác à? Trở về phòng đi, đi lang thang ngoài đường lúc nửa đêm như thế này bị ai bắt gặp thì thiết lập của anh coi như xong mất.]
“Có người muốn bắt nạt em ấy… ở ngay phía trước thôi, Chu Chu chỉ có một mình…” Màn đêm bao trùm lấy bóng người hắn, Cố Ảnh vô định đi trong đêm tối, tựa như một cái xác rỗng mà không có linh hồn, chỉ dựa trên ký ức phủi bụi quá lâu, mò mẫm lại từng chút, từng chút một.
Sợ hãi quên mất một người, cũng sợ vĩnh viễn không thể gặp lại được nữa.
003 chỉ đành phá luật một lần rồi lại một lần, dịch chuyển hắn về phòng.
Cứ để Cố Ảnh mãi chìm đắm trong những ảo ảnh mơ hồ ấy cũng không phải là cách. Nếu bỏ mặc hắn như vậy, thì phải đợi đến khi bình minh lên, ánh sáng xua tan bóng đêm trong linh hồn ấy mới có thể khiến hắn tỉnh táo trở lại.
Nó đã quá quen rồi.
Con người này là một tên ngốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play