Tiểu Tinh Tinh hạ mắt nhìn.

Trong cỗ quan tài gỗ sam, có một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đang nằm, trên người mặc bộ sườn xám màu đỏ sẫm thêu hình hoa mai, sườn xám bị dính máu, có chỗ đã biến thành màu nâu đen.

Hai tay của người phụ nữ đặt trên bụng, da còn trắng hơn tuyết, nếu khắp người cô ấy không bị đóng đinh cố hồn, thì rất giống một người đang chìm vào giấc ngủ an tường.

Cả người cô ấy đều bị đóng đinh cố hồn, ngay cả xương sọ cũng bị đóng một cây.

Có khoảng chừng mười cây đinh như thế, vị trí chúng được đóng vào ứng với vị trí ba hồn bảy vía.

Kiểu này là muốn cắt đứt hoàn toàn đường siêu sinh của cô ấy.

Khó trách cô ấy mãi không thể rời khỏi chỗ này, những luồng sát khí kia che mất khí tức linh hồn cô ấy, vậy nên đến cả nhân viên địa phủ làm cách nào cũng không thể tìm được vị trí của cô ấy.

Dù có tìm được thì không phải ai cũng giải được mười cây đinh cố hồn này.

Phải căm hận cô ấy tới mức nào, mới đóng những cây đinh cố hồn này lên người cô ấy chứ?

Làm như vậy là muốn cô ấy đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không thể vào luân hồi!

Tiểu Tinh Tinh từng nghe sư phụ nói qua một vài vụ án tương tự, bây giờ tận mắt nhìn thấy, trong lòng cô bé không thể không cảm thấy khó chịu.

“Chị ơi, chị đã chịu nhiều thiệt thòi rồi.”

Tiểu Tinh Tinh nức nở nói, quỷ treo cổ hơi xúc động, cô ấy cười khẽ: “Như này có là gì đâu? Chỉ không thể luân hồi chuyển kiếp thôi mà.”

“Không phải chị vẫn đang “sống” rất ổn trên mảnh đất tổ quốc đây sao?”

“Cái này chẳng thấm vào đâu đâu, thật đó.”

Ánh mắt quỷ treo cổ dán vào thi thể của mình, hơi lộ ra vẻ hoảng hốt.

Cô ấy đã biết trước mạng mình không lớn, nỗ lực gửi được tin tức ra ngoài, sau đó treo cổ tự sát, cô ấy không muốn mình bị bọn người kia kết liễu, nhưng không ngờ là...

Bọn chúng lại gọi một số đạo sĩ giỏi tới làm ra chuyện táng tận lương tâm như vậy với cô ấy.

Nhưng mà...

Cuối cùng bọn họ đều chết hết rồi.

Vậy là đủ rồi.

Dùng đời đời kiếp kiếp của cô ấy đổi lấy mạng sống của hàng chục ngàn người, lấy được thắng lợi, rất đáng!

“Khó xử lý lắm à? Nếu khó quá thì thôi.”

Quỷ treo cổ vốn không ôm hy vọng quá lớn, trước kia cũng từng có đạo sĩ muốn giúp đỡ cô ấy, nhưng kết quả lại bị cắn ngược.

Cô ấy nghĩ kỹ rồi, thật ra ở chỗ này cũng tốt, có lợi cho việc tu luyện, làm một quỷ vương như bây giờ cũng không tệ.

“Cũng không khó xử lý lắm.”

Tiểu Tinh Tinh lôi trong áo ra một xấp bùa, lựa mấy tờ.

Quỷ treo cổ: ...

Hồi trước gặp mấy đạo sĩ, tên nào tên nấy coi bùa như mạng, lật qua lật lại cũng chỉ có mấy tờ là nhìn được, nhưng sao trong tay cô bé lại có nhiều bùa đẹp thế nhỉ?

Đây có phải gọi là chênh lệch trình độ không?

Cameraman sợ run, khoảnh khắc anh ta nhìn thấy người phụ nữ nằm trong quan tài, da đầu bỗng tê dại.

Thấy rõ mặt của thi thể rồi, anh ta lại vô cùng phẫn nộ.

Cư dân mạng đang xem trực tiếp cũng có cùng cảm nhận với anh ta.

[Vừa nhìn một cái là tui suýt chết lâm sàng rồi, nhìn kỹ lại thì bỗng nhớ ra mình biết người này! Cô ấy đã từng xuất hiện trong sách lịch sử của chúng ta đó!]

[Đúng đúng đúng, tôi cũng từng đọc qua sách về cô ấy, quả thật là một người phụ nữ vừa có tài vừa có đức!]

[Trời ạ… Sao cô ấy bị người ta đóng nhiều đinh lên người như vậy? Bên trên* vẫn nói chưa tìm được thi thể của cô ấy, không ngờ lại ở chỗ này...] ( app TYT - tytnovel )

(*Ý chỉ Chính phủ (nói tránh))

[Nghe Tiểu Tinh Tinh nói thì có vẻ mấy cái đinh này không phải thứ tốt lành gì...]

[Má nó, ông đây tăng xông luôn rồi, đứa mất dạy nào dám làm như vậy với nữ thần của tôi!!!]

Mọi người ở đạn mạc lúc đầu thì hoảng sợ, sau lại biến thành giận dữ.

Nhưng hiện giờ Tiểu Tinh Tinh không biết tới những việc này, cô bé chọn ra được mười tấm bùa, ném ra, bùa không gió tự bay, vòng mấy vòng rồi đáp xuống những cây đinh cố hồn trên thi thể người phụ nữ.

Lúc những lá bùa chạm vào, những cây đinh cố hồn bỗng bị nhổ hết ra khỏi thân thể cô ấy!

Quỷ treo cổ: !!! Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T Y T và web t y tnovel.

Vậy cũng được à?

Mấy cái bùa này lợi hại thế cơ à?

Ông đạo sĩ ngày trước...

Có giỏi thế này đâu?

Sau khi rút đinh cố hồn ra, chúng đều nằm trong tay Tiểu Tinh Tinh, cô bé nắm lấy đống đinh, mắng: “Đồ xấu xa, chờ đến khi ta luyện hóa bọn mày rồi, xem bọn mày còn hại ai được nữa.”

Đinh cố hồn: ...

Cô bé nghe chúng tôi giải thích, thực ra thì chúng tôi cũng không muốn làm vậy đâu, đều là do người thi pháp làm đó QAQ.

Tiểu Tinh Tinh nhét chúng vào túi, nhìn về phía quỷ treo cổ, vết thương trên mặt cô ấy biến mất không dấu vết, những vết thương do đinh cố hồn gây ra cũng lành lại.

Cô ấy hài lòng xoa mặt mình: “Tốt quá rồi, giờ chị có thể gặp anh ta rồi.”

Tiểu Tinh Tinh gật đầu một cái, lấy một lá bùa ra, mở thiên nhãn cho cameraman.

Đợi đến khi lá bùa đã cháy hết, thế giới trong mắt của cameraman bỗng biến thành ba màu trắng đen xám, anh ta cũng thấy được người phụ nữ mặc sườn xám mỹ lệ trước mặt.

Anh ta quỳ phịch xuống một cái, hốc mắt phiếm lệ: “Thạch Đại tiên sinh!”

Năm đó Thạch Đại là một tài nữ nổi tiếng, lúc bấy giờ, người đời cũng dùng tôn xưng “tiên sinh” để gọi cô ấy.

“Thời nào rồi chứ còn bày đặt quỳ xuống nói chuyện? Đừng nói anh xuyên từ cổ đại tới đó chứ?”

Thạch Đại nhướn mày, môi cũng nhẹ nhàng cong lên: “Khá bất ngờ đấy, hóa ra anh biết tôi.”

Cameraman vội vàng bò dậy, hướng máy quay về phía cô ấy, cũng quên luôn chuyện người xem livestream không thể thấy được: “Vâng!”

“Giờ trong bài thi của chúng tôi có chuyện về ngài đó ạ!”

“Ngài là một nhân vật vĩ đại, bởi vì sự hy sinh của ngài… mà chúng ta mới có một chiến thắng đi vào lịch sử năm đó!”

“Ngài thực sự là một người phụ nữ không thua kém gì các đấng mày râu!”

Cameraman kích động tới nỗi mặt mũi đỏ bừng, nhưng nói xong lại nhíu mày: “Rốt cuộc là ai đã làm những chuyện như này với ngài!”

Thạch Đại phất tay một cái: “Bỏ qua đi, không còn quan trọng nữa.”

Ngày nay đất nước hòa bình nhân dân yên ổn, cô ấy không muốn thấy chiến tranh nổ ra, nghĩ lại thì lúc trước có thể kéo nhiều quân địch cùng chết với mình như vậy, là đã đủ rồi.

Giọng nói của cameraman nghẹn ngào: “Sao quá khứ nói thôi là thôi được chứ? Những năm này ngài đã chịu nhiều tủi nhục như thế…”

“Không sao.”

Thạch Đại cười một tiếng, nhìn vào cái máy quay anh ta cầm trong tay: “Thế giới thịnh vượng phát triển của ngày hôm nay, chính là niềm an ủi đối với tôi rồi.”

“Mọi người đã dùng hành động để chứng minh, những hy sinh năm ấy của tôi rất đáng giá.”

Bọn họ đã đáp lại những hy sinh của cô ấy bằng cách tốt nhất rồi.

Cô ấy không phải một mình đơn độc chiến đấu.

Năm ấy, Thạch Đại là tài nữ nổi danh, cô ấy từng ra nước ngoài du học, năm hai mươi ba tuổi thì thành tài trở về, lúc cô vừa quay lại, quân địch tấn công không ngơi nghỉ, sau khi biết được kẻ cầm đầu là một tên háo sắc, cô ấy đã không do dự xin chỉ thị được đi làm nhiệm vụ.

Rất nhiều người nói cô mất liêm sỉ, bám vào nhà giàu, ham sống sợ chết, thậm chí những người bạn tốt cũng từ chối qua lại với cô.

Nhưng trong lòng ấp ủ việc lớn, cô ấy không bỏ vào tai những lời người khác bàn tán về mình.

Cô ấy biết rõ, đường này là tự mình chọn, cũng hiểu rõ, người ngoài hiểu lầm cô ấy là chuyện khó tránh khỏi, cô ấy là tay trong, có nhiệm vụ nằm vùng, cô ấy không thể ra mặt giải thích bất cứ điều gì, cô ấy cũng vui vẻ đón nhận tất cả những lời chửi rủa miệt thị ấy.

Mãi tới khi...

Sự thật năm đó được phơi bày.

Cameraman khóc nghẹn ngào, không nói nên lời.

Đạn mạc không rõ bọn họ đang nói cái gì, cũng không biết cameraman nhìn thấy gì, nhưng nghe những lời anh ta nói, bọn họ cũng đoán được ít nhiều.

[Tôi muốn gặp cô ấy một lần.]

[Thạch Đại tiên sinh thực sự như một truyền kỳ luôn á!]

[Thạch Đại tiên sinh, chuyện của ngài, chúng tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua như thế đâu ạ.]

...

Tiểu Tinh Tinh nhìn cameraman rồi nhìn Thạch Đại, hốc mắt của cô bé cũng đỏ lên, trẻ con vốn rất nhạy cảm, bên cạnh mình có người khóc, chúng cũng sẽ không nhịn được buồn bã, rất dễ khóc theo.

Thạch Đại nhìn Tiểu Tinh Tinh, bay tới bên cạnh cô bé, ngồi xổm xuống nói: “Sao vậy nè?”

“Tiểu tiên cô giỏi như vậy, sao lại khóc nhè rồi?”

“Em cứu chị ra, chị còn chưa cảm ơn em đâu.”

“Em muốn cái gì? Chỉ cần là việc chị có thể làm được, nhất định sẽ làm cho em.”

Tiểu Tinh Tinh ngước đôi mắt đẫm nước lên nhìn cô ấy, ánh mắt như một bé nai con ngơ ngác, làm lòng cô ấy dịu đi, Thạch Đại bỗng cảm thấy muốn vượt qua giai đoạn kết hôn sinh con, có luôn một đứa con gái đáng yêu như vậy.

Bạn nhỏ này dễ thương quá.

Vừa giỏi giang, vừa hồn nhiên:

“Vậy, em, em có thể… ăn một cái kẹo mút không?”

Tiểu Tinh Tinh vô cùng mong đợi nhìn cô ấy, vừa dứt lời, còn phát ra một tiếng nấc cụt non nớt.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play