Tiểu Tinh Tinh ra khỏi phòng, tiếp tục đi cùng cameraman.

Tiểu Tinh Tinh cũng không quá để ý đến chuyện này, cô bé đi tới một căn phòng khác, giơ tay gõ cửa một cái.

Cameraman đi theo cô bé cũng lên tiếng nhắc nhở: “Tiểu Tinh Tinh à, phòng này không có người đâu.”

Tiểu Tinh Tinh gật đầu: “Nhưng có quỷ hồn ạ.”

Cameraman: ...

Bỗng nhiên anh ta cảm thấy gai cả sống lưng, lập tức rụt cổ một cái, rồi nhìn ra ngoài, thấy mặt trời vẫn đang chiếu sáng mới yên tâm hơn một chút, không sao hết, quỷ nào cũng sợ mặt trời mà!

Cameraman cười một tiếng: “Tiểu Tinh Tinh biết đùa thật! Quỷ nào chẳng sợ ánh sáng mặt trời, chỉ có buổi tối chúng nó mới xuất hiện thôi!”

Hai mắt Tiểu Tinh Tinh bỗng sáng lên, vì cô bé thấy được chị gái quỷ treo cổ bay từ sau cửa ra, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào người cô ấy.

Cô ấy bĩu môi khinh thường: “Chỉ có bọn quỷ ranh vừa chết mới sợ mặt trời thôi.”

“Bà đây còn lâu mới sợ.”

Tiểu Tinh Tinh quay lại nhìn cameraman: “Chị ấy bảo là chị ấy không sợ đâu, chị ấy còn bảo, chỉ có những quỷ hồn vừa chết mới sợ ánh mặt trời thôi.”

Tay đang cầm máy quay của cameraman hơi run, anh ta nuốt một ngụm nước bọt: “Hahaha, em đùa vui thật đó.”

Tiểu Tinh Tinh: ???

Ai nói đùa gì đâu!

Thôi bỏ đi.

Sư phụ từng dạy, nghề của họ bị rất nhiều người nghi ngờ, không nên miễn cưỡng làm gì, dùng thực lực chứng minh mới là cách làm đúng nhất.

Tiểu Tinh Tinh cũng không thèm giải thích, hỏi quỷ treo cổ: “Chị ơi, thi thể của chị đang bị chôn ở đâu thế?”

Tay cameraman run bần bật, một hình ảnh chạy qua trong đầu.

Thi thể...

Đúng là miệng của Tiểu Tinh Tinh, cái gì cũng dám nói.

Cái này có được phép chiếu lên không thế?!

Với cả… trước mặt cô bé nào có ai đâu.

Chẳng lẽ, cô bé thực sự có thể nhìn thấy quỷ?!

Ôi mẹ ơi!

Cameraman muốn khóc lắm rồi, chẳng trách tên nhóc vốn đi theo quay Tiểu Tinh Tinh ngày hôm nay muốn đẩy nhiệm vụ này cho anh ta, thì ra là vì sợ!

Mà bây giờ anh ta cũng sợ...

Còn đổi người được nữa không?

Tiểu Tinh Tinh không biết tâm tư sôi sục trong lòng anh ta, cô bé nói chuyện với quỷ treo cổ xong thì đi, thi thể của cô ấy nằm trong tầng hầm của biệt thự.

Tiểu Tinh Tinh mở cửa tầng hầm ra, cameraman cũng kinh hồn bạt vía: “Chỗ này còn có tầng hầm ư?!”

Tiểu Tinh Tinh gật đầu: “Chị gái nói cho em biết á.”

Cameraman:...

Em dừng lại đi, anh sợ lắm.

Còn Tiểu Tinh Tinh thì chẳng sợ tí nào, nhấc chân vào đường hầm.

Cameraman: ...

Có nên đi theo không đây?

Vì lượt view của kênh livestream, tôi ơi cố lên!

Cameraman cắn răng, hạ quyết tâm đi theo vào đường hầm.

“Nếu như tôi toi mạng, mấy người nhớ đốt vàng mã cho tôi đó, tôi nghèo lắm, không muốn lúc chết rồi còn phải làm quỷ nghèo đâu.”

Cameraman thực sự rất sợ, bắt đầu lảm nhảm nói chuyện với người xem trên kênh livestream.

[Hahaha, anh trai quay phim đừng sợ, nếu như anh không qua khỏi, chúng tôi nhất định sẽ đốt thật nhiều tiền giấy xuống cho anh!]

[Tui đốt cả căn biệt thự xuống cho anh!]

[Chuẩn bị luôn cả người đẹp bằng giấy cho anh nữa!]

[Không ngờ biệt thự này có cả tầng hầm, chẳng lẽ Tiểu Tinh Tinh thực sự thấy được ma quỷ?]

[Cũng không thể nói trước được, trẻ con có thể nhìn thấy những thứ người trưởng thành như chúng ta không thấy đấy.]

[Trước đây em gái tui bỗng nhiên nhìn về phía cửa rồi gọi “chị ơi”, má nó, nhưng lúc đó làm gì có ai ngoài cửa! Tui bị dọa mồ hôi mẹ mồ hôi con túa ra như tắm, đấm đá chửi mắng vào khoảng không đó, bảo nó cút mau, mãi hồi sau em gái tui nói, chị gái đi mất rồi, thế nên mới thấy, quỷ cũng cậy mạnh bắt nạt yếu, các anh chị em, đừng có sợ, mạnh mẽ lên!]

Người xem trong đạn mạc cũng an ủi anh trai quay phim, chỉ tiếc rằng anh trai quay phim lại không thấy được. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T Y T và web t y tnovel.

Tiểu Tinh Tinh theo linh hồn của quỷ treo cổ xuống dưới, càng đi sâu vào, càng thấy rõ sát khí màu đỏ phiêu đãng trong không khí.

Nồng nặc tới mức sắp hóa thành thực thể.

Tiểu Tinh Tinh ngước mắt nhìn quỷ treo cổ, khi những sát khí kia có ý định tấn công chị ấy, muốn đồng hóa khiến chị ấy biến thành ác quỷ, trên người chị ấy sẽ tỏa ra một luồng linh lực màu vàng.

Luồng linh lực ấy cuốn lấy từng làn sát khí đang xông tới rồi lập tức nuốt gọn chúng.

Tiểu Tinh Tinh: !!!

Là công đức!

Không, không chỉ là công đức, mà còn có sức mạnh tín ngưỡng nữa!

Sắc vàng của nó cực kỳ tinh khiết.

Dưới sự khống chế của luồng sáng vàng này, từng luồng sát khí kia đều như tướng quân bại trận, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị cắn nuốt.

Cuối cùng bọn nó chỉ còn cách chạy trốn tứ phía.

Ánh sáng vàng kia cứ như một bậc đế vương cao cao tại thượng, lấy sức bốn lạng đánh bại ngàn cân nuốt hết những tia sát khí đó vào.

Quỷ treo cổ cười khẩy: “Chỉ có mấy tia sát khí yếu ớt mà còn ảo tưởng muốn đồng hóa bà đây à, đánh giá bản thân quá cao rồi đấy.”

Đầu ngón tay của quỷ treo cổ khẽ nhấc lên, luồng sáng linh lực màu vàng kia liền thu lại vào tay cô ấy, sau đó nhập vào hồn phách của cô ấy.

Mặt Tiểu Tinh Tinh tràn đầy thán phục: “Khi còn sống chắc chắn chị đã làm rất nhiều chuyện tốt!”

“Chị có nhiều công đức và sức mạnh tín ngưỡng quá!”

Quỷ treo cổ nhìn Tiểu Tinh Tinh đang tỏa ra hào quang rực rỡ: ...

“Không đâu, chị còn… kém xa em.”

Cả linh hồn của Tiểu Tinh Tinh đều được ánh sáng vàng bao phủ, nhìn kiểu này… cũng không rõ cô bé đã tích được bao nhiêu công đức rồi, tuổi còn nhỏ như thế, chẳng biết em ấy làm sao mà tích được từng đó, hay kiếp trước cô bé là một người làm nhiều việc thiện nhỉ?

Cameraman vừa nghe gì mà “làm việc tốt”, “công đức” rồi cả “tín ngưỡng” thì bỗng nhiên không còn thấy sợ hãi nữa.

Hóa ra là quỷ tốt.

Khi còn sống người ta đã làm nhiều việc tốt như vậy, thế thì giờ chết rồi biến thành quỷ cũng sẽ không làm lại bọn họ đâu.

Dù sao thì khi làm người đã cố gắng tích được nhiều công đức, có quỷ nào nỡ lòng lãng phí công đức của chính mình?

“Tiểu Tinh Tinh, em vừa bảo cô ấy đã từng làm rất nhiều chuyện tốt, vậy ngoại hình của cô ấy như nào thế?”

“Em hỏi một chút xem?”

Cameraman vẫn nhớ mình đang làm cho chương trình giải trí.

Anh ta vẫn nhớ nhiệm vụ phải giao lưu nhiều với Tiểu Tinh Tinh!

Đạn mạc cũng sôi nổi.

[Có vẻ chị gái này khi còn sống là người tốt đó!]

[Quào, hóa ra chuyện về công đức và sức mạnh tín ngưỡng là có thật, thôi không nói nữa, tôi phải đi quyên góp ít tiền mới được.]

[Vậy những chuyện chúng ta làm khi còn sống, sẽ giúp chúng ta kiếp sau đầu thai vào nơi tốt hơn hả?]

[Tui cũng muốn nhìn xem chị gái này như thế nào, chắc chắn là một người đẹp lắm!]

...

Tiểu Tinh Tinh nhìn về phía quỷ treo cổ: “Chị ơi, anh trai này muốn nhìn mặt chị ạ.”

Quỷ treo cổ sờ mặt mình một cái: “Lát nữa đi, đợi đến khi em phá giải được cái tà thuật này rồi thì để cho anh ta nhìn chị thoải mái!” ( truyện trên app t.y.t )

Cô ấy thích làm đẹp, đợi xử lý xong cái tà thuật này, cô ấy sẽ được quay về ngoại hình xinh đẹp như trước kia.

Tiểu Tinh Tinh gật đầu, sau đó truyền đạt lại ý kiến của của cô ấy cho cameraman, anh ta lập tức đồng ý.

Chỉ là...

“Tà thuật là cái gì vậy?”

Hiện tại Tiểu Tinh Tinh đã đi vào nơi sâu nhất, cô bé ngước mắt lên nhìn xung quanh tầng hầm này một lượt, trong này trống không, trông như không có gì cả, nhưng cô bé nghe theo lời chỉ dẫn của quỷ treo cổ, ấn vào một cái công tắc, vùng chính giữa trung tâm của tầng hầm bỗng nhiên mở ra.

Một cỗ quan tài bất ngờ nổi lên từ dưới mặt đất.

Cameraman bị dọa hết hồn, suýt chút nữa quỳ xuống.

“Mẹ, mẹ ơi… Dọa chết tôi rồi!”

Đó là một cỗ quan tài làm bằng gỗ sam, phía trên chi chít phù văn màu đỏ, Tiểu Tinh Tinh nhìn những luồng sát khí cuồn cuộn tỏa ra từ nó, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi trầm xuống.

Cô bé rút cây phất trần bên hông ra, tiến tới, quét phất trần về phía cỗ quan tài một cái, những phù văn màu đỏ trên nắp quan tài cứ như thấy thiên địch, đồng loạt rút hết đi.

Tâm lý vững vàng như quỷ treo cổ thấy thế cũng phải đổi sắc mặt.

Nói rút là rút luôn hả?

Mấy cái phù văn này chứa sát khí nặng như vậy cơ mà!

Sao cứ như quét lá rụng ngoài sân vậy, quét một phát là biến mất hết?

Quỷ treo cổ bỗng bắt đầu tự nghi ngờ bản thân, chẳng lẽ là do cô ấy quá yếu?

Nhưng cô ấy đã hút nhiều sát khí như vậy để bồi bổ cơ thể mà.

Nên là...

Hóa ra cô ấy vẫn còn non và xanh lắm sao?

Cameraman nhìn hành động của cô bé, cũng thở phào nhẹ nhõm, phất một cái là hết, chắc là đồ dùng để biểu diễn nhỉ?

Chẳng lẽ...

Là do đạo diễn Lưu bày trò để Tiểu Tinh Tinh có thêm thời gian lên sóng?

Cameraman cảm giác hình như mình vừa khám phá ra chân tướng rồi!

Đạo diễn Lưu yêu quý Tiểu Tinh Tinh như vậy cơ mà, chắc chắn là ông ấy nghĩ ra trò này!

Nếu đây toàn là đồ giả, vậy thì anh ta không còn sợ nữa, thậm chí còn nâng máy quay lên, vui vẻ chạy theo sau Tiểu Tinh Tinh, khoảnh khắc cô bé mở nắp quan tài ra, anh ta cũng hướng ống kính vào bên trong.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play