Sau giờ học, Mộc Lộ cúi đầu ôm vở rời khỏi lớp, ánh mắt suy tư.

Hách Thiết nhìn Mộc Lộ vẫn đang đắm chìm trong bầu không khí học tập mà gật đầu tán thưởng lần nữa.

Con bé có thái độ học tập như vậy , tương lai nhất định sẽ trở thành ngôi sao sáng trong Tu Tiên giới!

----------------------------

Mộc Lộ đưa tay chống cằm. Nếu đã định ra mục tiêu công lược, thì bây giờ nên tiến hành lập kế hoạch.

Bước đầu tiên là làm quen.

Làm sao để nó được tự nhiên và không quá phô trương được nhỉ?

Một tuần sau, các đệ tử Thiên Cương Tông sẽ có một kì thi. Thông qua đó, tông môn sẽ căn cứ vào biểu hiện cũng như nguyện vọng của các đệ tử từ đó an bài vào các môn phái thích hợp. Chung quy là tu luyện pháp thuật thì tương đối hoa mỹ, phù chú cùng vũ khí thì yêu cầu trình độ kỹ thuật cao nên rất nhiều người chọn tu luyện kiếm để trở thành kiếm tu. Lúc nhập môn thì đơn giản về sau độ khó sẽ tăng dần, nhưng lại rất khí phách, thích hợp để làm mã.

A, hình như hơi lạc đề rồi, hiện tại còn chưa tới thời điểm lựa chọn tông phái.

Trọng điểm là: Kì thi lần này là một cơ hội tuyệt vời!.

“Mộc đại tỷ!”

Bả vai bị vỗ nhẹ, phía sau vang lên một giọng nói chất phác.

Mộc Lộ quay người lại, nhận ra đó là Triều Lưu. Không lâu trước đây lúc cô mới gia nhập môn phái, trùng hợp nhìn thấy có người bắt nạt Triều Lưu, thuận tay cứu giúp nên cô liền được nhận thành lão đại. Hắn có tư chất bình thường, nhưng tính cách lại tốt bụng và hiền lành.

“Làm sao vậy?”

“Đến giờ ăn cơm rồi, không thấy đại tỷ nên nhị ca kêu đệ tới gọi.”

“Hôm nay không đi đâu, ta còn có việc.” Mộc Lộ xua tay, cô đang định nghiên cứu kế hoạch công lược, viết ra các phương án khả thi vào sổ tay.

“Nhưng hôm nay nhà ăn có sườn heo chua ngọt nha” Triều Lưu cũng thèm, nuốt nước bọt, cười nói.

“Cái gì!” Mộc Lộ nắm chặt nắm tay, “Vậy đi ngay thôi.”

Triều Lưu: “Đại tỷ không cần làm việc nữa sao?”

Mộc Lộ liếc hắn một cái “Không ăn uống đầy đủ thì lúc làm việc đầu óc sẽ có vấn đề.”

Khi vào nhà ăn, bên trong phần lớn là đệ tử mới nhưng cũng không thiếu các đệ tử tu luyện đã có căn cơ vẫn tới đây để thỏa mãn niềm đam mê ăn uống. Là tông môn đứng đầu Tu Tiên giới, nhà ăn có quy mô cực lớn bao gồm sáu tầng, tầng nào cũng được bày trí hoa lệ.

Hai người đi vào tầng một của nhà ăn, từ xa đã nhìn thấy một thiếu niên cũng mặc xiêm y màu lam nhạt, chống cằm ngồi ở bên cửa sổ, nhìn thấy bọn họ, môi mỏng hơi mím lại.

Thiếu niên tên là Lăng Đình Hiên, tuệ căn không tồi, rất có tiềm năng. Nhưng hắn là một công tử nhà giàu kiêu ngạo. Lúc nào cũng mang vẻ mặt cau có, tính tình cũng khó chiều.

“Tiểu Hiên.”

Mộc Lộ ngồi xuống trước mặt thiếu niên, năm sáu món ăn đã được bày sẵn ra, chay mặn hài hàa, đặc biệt là món sườn xào chua ngọt được lấy đầy ắp “Sao đệ không ăn trước?”

“Không đói bụng.” Lăng Đình Hiên lãnh đạm nói thêm “Không phải cố ý chờ các ngươi.”

“Được rồi, được rồi, cảm ơn Tiểu Hiên.”

Mộc Lộ xoa xoa tay, tính dùng đũa gắp một miếng sườn.

Nhưng mới giơ lên đã bị chặn lại, Lăng Đình Hiên chỉ vào chiếc khăn có họa tiết hoa sen thêu bằng chỉ vàng đang được gấp gọn đặt trên bàn.

“Được rồi.”

Mộc Lộ mở khăn ra, chỉnh tề trải đều ra bàn rồi mới bắt đầu ăn. Sư đệ này của cô từ nhỏ đã lớn lên trong gia đình giàu sang nên quy củ không ít.

Nhưng mà cô là một đại tỷ vô cùng bao dung nên luôn chiều theo ý của hắn. Đây gọi là nuông chiều nhỉ?

So với hai người đang ăn không dừng thì Lăng Đình Hiên lại có tư thể thẳng tắp, động tác ưu nhã. Hắn ăn hai miếng rồi liếc mắt nhìn Triều Lưu một cái.

Triều Lưu đang gặm sườn vội vàng buông đũa, hỏi: “Đúng rồi, Mộc đại tỷ đã quyết định đăng ký tham gia kì thi ở đâu chưa? Hạn chót để đăng kí là ngày mai rồi.”

Kì thi cho đệ tử diễn ra ở năm châu với hơn mười địa điểm, mỗi đệ tử thậm chí còn có thể dựa theo sở thích để lựa chọn địa điểm thi, ví dụ như những người thích ăn hải sản đại khái sẽ lựa chọn đảo Huyễn Linh, chỗ đó đầu tôm còn lớn hơn đầu heo...

“À, nói lên cái này, đệ đã hỏi thăm được việc ta bảo chưa? ” Mộc Lộ hỏi

“Đương nhiên, mọi tin tức ở Thiên Cương tông đệ đều biết mà.”

Triều Lưu nhìn chung quanh, xác định không có người khác ở gần, liền hạ giọng “Thương Hi Nguyệt lựa chọn chính là……”

Hắn dừng một chút, nhìn qua Lăng Đình Hiên một cái, tiếp tục nói “Rừng Vạn Trường còn Thương Thiên Quang lựa chọn sông Ô Nhạc.”

Mộc Lộ âm thầm ghi nhớ, Lăng Đình Hiên bưng lên chén ăn canh uống vài ngụm, khóe môi hiếm thấy mà cong lên .

Cơm nước xong xuôi, Mộc Lộ rời đi trước. Vừa mới rời khỏi, Triều Lưu đã lo lắng hỏi: “Nhị sư huynh, chúng ta làm như vậy thật sự không sao chứ?”

“Chúng ta tiến vào đây để tu luyện, không phải để nói chuyện yêu đương.”

Lăng Đình Hiên liếc mắt nhìn, lạnh lùng nói “Cô ấy ái mộ một trong hai người đó, chỉ cần đổi chỗ thi thì sẽ không gặp được thôi.”

“Một tháng này, cô ấy nhất định phải tỉnh táo lại.”

----------------------------

Mộc Lộ đi tới viện Quân An, đây là nơi các đệ tử đăng ký nơi thi.

Có không ít đệ tử từ trong đi ra, quan hệ tốt thì chia sẻ địa điểm thi của mình còn quan hệ không tốt liền lừa gạt đối phương lựa chọn một địa điểm đầy thử thách khó khăn. Cô đi vào cuối, ngoan ngoãn xếp hàng.

Trong viện có cây cổ thụ lớn, cành lá tươi tốt, có một con chim đang đứng dưới gốc cây, nó có một cái đuôi ngũ sắc dài nhưng lại không có cánh.

Phụ trách thống kê phiếu đăng ký chính là con chim đó, có tên là Phi Y, nghe nói ba ngàn năm trước trong đại chiến giữa thần và ma bị mất đi hai cánh, nhưng mà “thân tàn chí kiên”, ý chí của nó vẫn rất mạnh mẽ, câu nói nổi tiếng là “Dù không có cánh, ta vẫn có thể tiêu diệt quân địch.”

Nó dùng cái mỏ sắc nhọn của mình để khắc lên cây cổ thụ, tốc độ rất nhanh, Mộc Lộ chính là người xếp hàng cuối cùng, lúc tới lượt cô thì nó đang vội vàng tan làm, thái độ có chút không kiên nhẫn.

“Tên, tới muốn báo cáo hay đăng kí gì?.”

Mộc Lộ ho nhẹ một tiếng, cố gắng hết sức mà giả bộ không quen biết “Tiền bối Phi Y, ta là Mộc Lộ, ta tới đăng ký nơi thi.”

Phi Y ngẩng đầu, đôi mắt rõ ràng sáng lên “Khụ, khụ…… Đăng kí ở đâu đây?”

“Sông Ô Nhạc.”

Mộc Lộ đáp xong, thuận miệng hỏi “Tiền bối, ta nghe nói ở nơi thi, hai người sẽ được chia thành một tổ, hình như là an bài ngẫu nhiên đúng không?”

“Đúng vậy, là an bài ngẫu nhiên.”

Ánh mắt Phi Y càng sáng lên, khứu giác nhạy bén giúp nó biết được túi gấm bên hông cô chính là chứa những viên linh thạch thượng phẩm.

“Ồ!” Mộc Lộ không dấu vết đưa ra túi gấm, làm bộ lẩm bẩm tự nói: “Aiz, nếu có thể cùng tổ với Thương Thiên Quang thì tốt biết mấy.”

“Khó lắm, mọi người đều phải tuân thủ sắp xếp, không thể lén phân tổ trước!” Đôi mắt Phi Y trừng lớn, cường điệu nói.

“Được, được, ta hiểu rồi.” Mộc Lộ hơi khom lưng hành lễ: “Phi Y tiền bối, ta đi đây.”

Sau khi Mộc Lộ rời đi, Phi Y ngẩng đầu lên, nhìn danh sách được khắc trên cây, tùy tiện chọn một chỗ trống gõ lên “Mộc Lộ, sông Ô Nhạc. Ừm … về phân tổ thì an bài cùng Thương…… ơ sao vậy nhỉ?.”

Nó bay vài vòng quanh cái cây nhiều lần nhưng không hề tìm thấy tên Thương Thiên Quang. Sau một lúc lâu, nó rốt cuộc cũng dừng lại.

Ở bên cạnh tên của Thương Hi Nguyệt mổ lên hai từ Mộc Lộ.

Sau khi xong, nó mới chậm rì rì bay xuống dưới tàng cây, thong thả mở ra túi gấm, mổ một viên linh thạch, thỏa mãn mà nhắm hai mắt lại “Nhìn xem, ta chính là một con chim có ân tất báo.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play